Thương Hành đi theo sự chỉ dẫn bên trên viên đá, không ngừng lọ mọ mò đường, chẳng mất bao nhiêu lâu thời gian liền đã nhìn thấy trước mắt mình là một cái khu viện lớn đến độ khủng bố có hai tòa nhà được đặt song song với nhau, Thương Hành nhìn qua một trong hai tòa nhà rồi âm thầm cảm nhận, "Tòa nhà bên phải còn rất mới, hình như vẫn còn lưu lại một chút linh khí của Đại ca. Nếu đã là chỗ mà huynh ấy ở nhất định là vô cùng an toàn, nếu như vậy thì chọn nó đi, dù sao mình cũng chẳng có kiến thức nào về kiến trúc hay phong thủy cả."
Cậu vừa nói bàn chân liền bước vào, khẽ đẩy bàn tay mình mở cái cánh cửa đã bám đầy bụi bẩn, nhìn sơ qua một cái khung cảnh bên trong, đã khiến cho cậu lóa hết cả hai mắt mình bất ngờ, "Mình cũng biết là đại ca có sở thích sưu tập vũ khí của những kẽ mà huynh ấy từng đả bại, nhưng mà nhiêu đây vĩ khí thì cũng nhiều quá rồi đấy, hơn nữa hình như mỗi món đến là tứ phẩm, ngũ phẩm, còn có cả lục phẩm, thất phẩm bảo khí. Đại ca cứ vứt ở nhà không sợ ai đến lấy hay sao?" Thương Hành vừa nói vừa lại nhìn hết đống vũ khí này một lần, miệng khẽ nở nụ cười ma quái, "Cả đống vũ khí không tệ này đều đã đóng bụi một lớp dày như vậy rồi, sợ là đại ca cũng đã quên mất sự tồn tại của tụi nó, thôi thì người đệ đệ yêu quý đây sẽ giữ chúng giúp huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thu-chi-de-mong-de-vuong/2976323/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.