Bọn họ thực sự bắt được không ít cá.
Trong hồ này nuôi thả giống cá diêu hồng đuôi sao, mỏ nhọn, thịt chắc lại không nhiều mỡ, thịt cá trắng bạch non mịn, chưng, chiên, xào, nấu thế nào cũng đều là mỹ vị. Sầm Bắc Đình làm theo lời hứa, một lần nữa trổ tài trù nghệ. Lần này cậu làm một nồi cá kho thật lớn ăn kèm với ớt, hành cùng khoai tây, chỉ cần cắn thử một miếng đã ngon đến mức muốn nuốt lưỡi.
Ăn xong mọi người lại ngồi cạnh hồ chơi đùa.
Thầy Từ là một người cổ hủ, ông ấy cùng cô Chu thiết kế trò chơi đều là những trò cũ, chẳng hạn như trống chuyển hoa hay nối thành ngữ. Nhưng đối với những học sinh ngày ngày vùi đầu vào sách vở thì chỉ cần thoát khỏi phòng học, ngồi bên hồ hóng gió đã là một món quà tuyệt vời.
Chơi đến 8 giờ tối, thầy Từ lại đuổi hết bọn họ về khách sạn.
Mọi người không chơi đủ, vẫn chưa đã thèm.
Sầm Bắc Đình xin thầy Từ, "Ngày mai phải về rồi, hôm nay chơi thêm một lát cũng không được sao thầy?"
Thầy Từ nói: "Không được."
Thầy Từ ra lệnh một tiếng, mọi người chỉ có thể xếp hàng ngăn ngắn, từng người lặng trở về phòng.
Sau khi về phòng làm vệ sinh cá nhân, Hứa Hân lên giường chuẩn bị đi ngủ. Nhưng vừa mới chợp mắt không bao lâu, ngoài cửa vang lên một tiếng vang. Màn hình di động sáng lên, Hứa Hần cầm lấy di động xem thời gian, 10 giờ đúng, là giờ tắt đèn.
Thôi Tuệ Lợi đột nhiên xuất hiện sau lưng Hứa Hân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thoi-han/1026783/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.