*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Kể chị nghe đi, tại sao Hoắc Thiên Phong thả em?"
Từ Mạn Nhu cười tươi rói, bỏ rau vào lẩu.
“Em không biết nữa. Mấy tháng trước em định giết hắn, nhưng hắn thoát được, hôm trước quá chán nản, em đã tự sát, cứ tưởng mình đi gặp Diêm Vương rồi, không ngờ hắn lại thả em đi.”
Quân Dao tròn mắt kinh ngạc nhìn Từ Mạn Nhu, chuyện nghiêm trọng như thế mà cô ấy kể như không.
“Em... thật ư?”
Cũng may quán lẩu ồn ào, ai cũng mải mê ăn uống nói cười nên không ai chú ý đến hai người bọn họ.
“Dĩ nhiên rồi, nên bây giờ em mới ngồi đây ne."
Sau đó hai người vừa ăn lẩu, uống bia, Từ Mạn
Nhu vừa kể cho Quân Dao nghe chuyện của cô ấy những ngày qua. Quân Dao cảm thấy rất đau lòng, nhưng cũng rất mừng vì cuối cùng Từ Mạn Nhu cũng đã thoát được khỏi tên ác ma kia.
Hai người ăn uống vui vẻ, đến tận khi ngà ngà say thì cũng đã no căng.
“Bây giờ em ở đâu?” Quân Dao hỏi.
“Em á? Em cũng chưa biết nữa. Chắc em sẽ thuê nhà để ở.
“Thế tối nay qua nhà chị đi, đằng nào Tư Bạch cũng đang đi công tác
Từ Mạn Nhu xua tay, “Không cần đâu ạ, em biết nhiều chỗ cho thuê nhà lắm, chắc bây giờ em sẽ về nhà, lâu lắm rồi không được về, vài ngày nữa sẽ đi tìm việc làm và thuê nhà để ở”.
“Thế cũng được, cẩn thận kẻo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-gia-dung-gia-vo-nua/809303/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.