“Tối nay cho anh ngủ ngoài phòng khách “Vợ anh không nhẫn tâm thế đâu.”
“Ai bảo em không nhẫn tâm, vừa rồi anh còn quát mắng em ghê lắm mà?”.
Cố Tư Bạch cười nịnh nọt, tựa đầu vào vai cô, “Đâu, làm gì có ai, chắc em nhớ nhầm đấy”
“Anh chị em chưa già đã lẩm cẩm?” “Ai bảo thế, VỢ anh trẻ đẹp nhất trên đời”
Quân Dao không “gồng” nổi nữa, cô bật cười. Cố Tư Bạch thấy cô đã hết giận thì nở nụ cười vui vẻ.
“Cười nhiều mới xinh.”.
“Thật hả, thế lát nữa em sẽ đi một vòng cười với tất cả mọi người”
CỐ Tư Bạch làm ra dáng vẻ nghiêm túc lắc đầu, “Ý anh là cười nhiều với anh mới xinh”
Quân Dao bật cười, đánh nhẹ lên vai anh, “Không có lần sau đâu đấy, nếu không em sẽ không tha cho anh.”
“Vâng.” Nếu người khác nhìn thấy cảnh này chắc rơi
11
cả tròng mắt ra ngoài mất. Vị chủ tịch nổi tiếng nghiêm khắc, khó gần của bọn họ vậy mà không ngờ có dáng vẻ “dễ thương”, “ngoan ngoãn” như thế này, thật đáng kinh ngạc.
“Anh có đói không, mau đi ăn đi.” Quân Dao quan tâm hỏi, mặc dù giận vì bị anh quát, nhưng cô vẫn thấy anh vừa rồi chỉ mới ăn có vài miếng, làm sao chịu nổi chứ.
“Mình đi ăn cùng nhau nhé”.
Quân Dao vội xua tay, “Không được, đã bảo ở chỗ làm phải tỏ ra không quen biết mà.”
“Cả sáng nay anh không làm được việc gì rồi đấy”.
“Hả? Anh bị mệt ở đâu à?”.
Cố Tư Bạch kéo cô ngồi lên đùi mình, cúi đầu ngửi mùi thơm trên hõm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-gia-dung-gia-vo-nua/809274/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.