Cố Tư Bạch không trả lời, anh đặt khay cơm xuống, thấy vậy Quan Tư Mỹ vội đứng lên nhường chỗ cho anh.Vừa rồi Quan Tư Mỹ ngồi cạnh bên Quân Dao, bây giờ cô ấy đứng dậy, anh ung dung ngồi xuống, ngay sát gần Quân Dao. Ngửi thấy mùi nước hoa nhàn nhạt trên người anh, Quân Dao càng cúi đầu xuống.
“Tiểu Dao, mau chào chủ tịch đi” Một trợ lý nhỏ giọng nhắc nhở.
“Chào... chủ tịch” Quân Dao lí nhí, cúi đầu xuống không dám nhìn vào mắt anh.
“Ăn cơm đi.” Cố Tư Bạch nhàn nhạt nói, đây là câu đầu tiên từ lúc anh bước vào nhà ăn đến giờ.
Không khí nhà ăn vừa rồi còn rôm rả, bây giờ đột nhiên im ắng đến kỳ lạ, bọn họ không hiểu sao đột nhiên chủ tịch lại chạy tới đây ăn cơm. Bình thường trưa nào chủ tịch cũng bận rộn đi tiếp khách hoặc nếu không cũng sẽ dùng bữa ở nhà hàng sang trọng, dù cơm ở nhà ăn của công ty cũng rất ngon, nhưng sao So được với mấy nhà hàng năm sao đó chứ.
Quân Dao len lén nhìn anh, thấy anh ngồi thẳng lưng, chậm rãi ăn từng miếng, hoàn toàn không để ý đến cô, Quân Dao vừa mừng vừa lo. Mừng vì anh không làm ra hành động tỏ vẻ quen biết nào, lo
vì khuôn mặt anh lúc này nặng nề như trời sắp giông.
Ăn vội ăn vàng thêm vài miếng, Quân Dao liền nhìn mọi người, “Em ăn xong rồi, em xin phép lên trước ạ”
CỐ Tư Bạch nhàn nhạt nhìn qua cô, “Đồ ăn không ngon?”
Một câu hỏi vô cùng đơn giản nhưng khiến Quân Dao cứng đơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-gia-dung-gia-vo-nua/809272/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.