Cô thật muốn bỏ chạy về làm tổ trong phòng khách sạn, khó khăn lắm mới được hít thở chút không khí trong lành, tận hưởng một chút thời gian tự do, vậy mà vẫn bị tên ác ma này phá hỏng.
Tâm trạng vừa rồi còn thoải mái, thư giãn của Từ Mạn Nhu bây giờ xìu xuống như bánh bao ngâm nước. Nhưng thấy Hoắc Thiên Phong không nói gì, lặng im ngắm nhìn cảnh biển, cô cũng chẳng dại gì mà lên tiếng.
Trên vai cô là áo vest của Hoắc Thiên Phong, cô có thể ngửi thấy mùi long diên hướng nhàn nhạt trên áo hắn, nửa năm nay cô đã quá quen thuộc với mùi này. Đúng là cũng ấm hơn rất nhiều. Từ Mạn Nhu kéo kéo áo khoác cho khỏi rơi, chiếc áo đắt tiền thế này, chẳng may cô làm hỏng, hắn bắt đền thì sao. Không trò cổ quái nào Hoắc Thiên Phong không nghĩ ra, vậy nên cẩn thận vẫn hơn.
Hai người ngồi đó, im lặng ngắm nhìn mặt biển xanh biếc, ánh nắng cuối thu rải vàng lên mặt biển,
bãi cát và cả hai bóng người, khung cảnh hòa hợp đến kỳ lạ.
Đã mấy ngày trôi qua, SỐ len bị Quân Dao “hành hạ” đã nhiều vô cùng, gần hết sạch chỗ len mua ở trung tâm thương mại rồi. Cô cầm thành quả là hình con chó Shiba đội mũ len, đeo chiếc túi đeo chéo bé xíu hình trái dâu, nhìn vô cùng đáng yêu, cảm thấy vô cùng tự hào.
Nhưng đường đến mục tiêu vẫn còn xa lắm. Cô muốn làm hai hình người cơ, mà hình người khó hơn hình con vật hoặc trái cây cả trăm lần, có lẽ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-gia-dung-gia-vo-nua/809261/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.