Bên kia rõ ràng Từ Mạn Nhu hơi bối rối khi thấy thái độ xa cách của cô, cô ấy thở dài một hơi, “Em biết chúng ta mới gặp nhau vội vàng có hai lần, cũng coi như chỉ là người xa lạ. Em bị nhốt ở đây nửa năm trời, dù có ăn trộm được điện thoại cũng không biết gọi cho ai. Bây giờ quên chị, em muốn kết bạn với chị thôi. Nếu chị thấy bất tiện thì em cúp máy ạ. Cảm ơn chị đã nghe em nói”.
Càng những câu cuối giọng Từ Mạn Nhu càng nhỏ hơn và buồn rầu. Quân Dao hơi mủi lòng, một cô gái nhỏ như thế chắc chắn sống với tên ác ma như Hoắc Thiên Phong không dễ dàng chút nào.
“Ừm... chị rất vui được kết bạn với em!” Quân Dao nói.
“Thật ạ?” Phía bên kia, Từ Mạn Nhu vui mừng reo lên khe khẽ, “Tốt quá, vậy là em có bạn rồi.”
Quân Dao nghĩ rằng Cố Tư Bạch nói đúng, có thể Từ Mạn Nhu tiếp cận cô, cũng có thể biết đâu cô có thể vừa giúp Từ Mạn Nhu vừa giúp mình, vì vậy tạm thời cô đồng ý kết bạn với Từ Mạn Nhu, cứ để xem tình hình thế nào rồi ứng biến tiếp.
Từ Mạn Nhu vui vẻ nói, “Em gọi chị là gì được?”
“Tôi tên Quân Dao.” “Em gọi chị là chị Dao nhé?” “Được.”.
“Nếu hôm nào em được ra ngoài, chị em mình cùng đi ăn nhé” Từ Mạn Nhu đang vui vẻ nói chuyện đột nhiên nghe tiếng bước chân phía ngoài hành lang, mặc dù nói chuyện điện thoại nhưng cô vẫn dòng tai lắng nghe, chỉ một tiếng động cũng thót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-gia-dung-gia-vo-nua/809252/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.