Tiểu Hoa quay đầu lại, cô ấy trút đồ ăn trong chảo ra đĩa rồi bưng lên đặt trên bàn, thì thầm. hỏi, “Thiếu phu nhân thật lợi hại”
“Hả?” Quân Dao ngớ ra, không hiểu gì.
“Hì hì, tối qua thiếu gia còn tức giận mặt đen như một nhà cháy, sáng nay tâm trạng tốt lắm, đang họp ở thư phòng
Quân Dao nghĩ lại chuyện tối qua, đỏ bừng mặt, giả vờ đánh trống lảng, “Ừm, đồ ăn thơm
quả”
“Thiếu phu nhân, chân của cô còn đau không?
Quân Dao ngồi xuống ghế, vén váy lên cao một chút, “Vết thương đỡ sưng rồi, tôi không sao. Tiểu Hoa, thật xin lỗi, đã khiến cô bị liên lụy.”
Tiểu Hoa lập tức xua xua tay, “Không có gì, tôi không sao.”
Quân Dao thở dài, “Tiểu Hoa, tôi tiếc quá, tôi chỉ muốn mình giỏi hơn một chút.”
Tiểu Hoa tủm tỉm cười, đặt đĩa nho trước mặt Quân Dao, Thiếu phu nhân đợi chân khỏi hắn rồi cứ từ từ nói với thiếu gia xem, thiếu gia nghe lời cô nhất mà”
“Làm gì có, anh ấy quân phiệt lắm” Quân Dao hơi xấu hổ.
“Thật mà, tôi quen thiếu gia từ nhỏ, thiếu gia lúc nào cũng lạnh nhạt, ít nói, chẳng mấy khi cười, lúc trong công việc thì càng đáng sợ. Nhưng từ lúc có thiếu phu nhân, thiếu gia lúc nào cũng vui vẻ, hay cười, hay nói hơn. Đám người dưới chúng tôi cũng thấy vui lây”.
“Anh ấy nghiêm khắc lắm à?” Quân Dao hỏi.
Tiểu Hoa lập tức gật đầu, “Nhưng thiếu gia đối xử với chúng tôi rất tốt, chưa từng bạc đãi, hoặc có lẽ tôi là phụ nữ nên cảm thấy việc thiếu gia hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-gia-dung-gia-vo-nua/809229/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.