Cố Tư Bạch cũng bật cười trước dáng vẻ đáng yêu của cô.
“Thiếu gia, thiết bị đã kết nối xong hết rồi, sẵn sàng cho buổi họp ạ”
“Tôi biết rồi.” Cố Tư Bạch gật đầu, hôn nhẹ lên trán Quân Dao, “Anh đi họp một lát, em cứ nghỉ ngơi trước đi nhé”.
“Vâng.”
Ăn no quả thực hơi buồn ngủ, nhưng cô đã ngủ cả buổi chiều rồi, giờ ngủ nữa sẽ thành heo mất. Quân Dao bèn lấy sách vở ra học, cả ngày nay chưa học chữ gì rồi. Nhưng cả người mỏi như dần, tay viết cũng run run, chữ như gà bới.
Học một lúc Quân Dao đã thấy gà gật, nhưng cô cố gắng đi rửa mặt nước lạnh cho tỉnh ngủ,
1
sau đó tiếp tục học. Dù cho Cố Tư Bạch có thể nuôi cổ cả đời không cần lo nghĩ chuyện tiền bạc, nhưng cô vẫn muốn bản thân mình giỏi hơn, tốt hơn mỗi ngày như thế mới xứng đáng với người ưu tú như anh.
Đến tận khuya Cố Tư Bạch mới xử lý xong công việc, có rất nhiều việc cần sắp xếp, đúng là thoải mái vài tháng, bây giờ quay lại công việc chất như núi. Anh về phòng ngủ, thấy vẫn sáng đèn, “Không lẽ Dao Dao còn đợi mình?”
Nhưng khi đẩy cửa bước vào Cố Tư Bạch thấy Quần Dao đang nằm bò trên bàn ngủ gật, anh mỉm cười, “Cô nhóc này, sao như trẻ con thế chứ.”
Anh bế cô đặt lên giường, chiếc áo choàng rộng trượt qua, lộ ra bắp chân của Quân Dao. Cố Tư Bạch nhíu mày, cầm bắp chân cô lên xem, chỗ vết thương rõ ràng hôm qua lúc anh bôi thuốc liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-gia-dung-gia-vo-nua/809225/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.