*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quân Dao gật đầu, “Dĩ nhiên là tôi biết cô sẽ bảo vệ tốt cho tôi, nhưng tôi cảm thấy bây giờ
mình quá yếu ớt. Nếu có thể có thêm chút bản lĩnh, như thế khi gặp nguy hiểm cũng có thể tự bảo vệ mình ít nhiều. Đâu phải lúc nào cũng có thể dựa vào người khác, đúng không?”
Nghe Quân Dao thuyết phục, Tiểu Hoa cũng thấy hơi xuôi xuôi, đúng là cô ấy có thể ở bên bảo vệ thiếu phu nhân, nhưng từ trước tới nay Tiểu Hoa luôn hiểu rằng nhờ ai cũng không bằng nhờ mình, cô ấy là cô gái độc lập, mạnh mẽ từ nhỏ, nên nghe Quân Dao nói như vậy thấy rất có lý.
Nhìn dáng vẻ đã xuôi xuôi của Tiểu Hoa, Quân Dao liền bắt lấy cơ hội, “Tôi hứa sẽ chăm chỉ tập luyện, cũng không tập quá sức gây ảnh hưởng đến cô đầu, tôi biết tự lượng sức mình mà.”
Tiểu Hoa đành gật đầu, “Vậy cũng được, nhưng thiếu phu nhân, chân cô mới hồi phục, vết thương cũng chưa lành hẳn, nếu vận động mạnh e là không tốt lắm”
“Khỏi rồi mà, tôi có thể tập dần dần, tập bắn súng chẳng hạn.”
Tiểu Hoa nghiêm túc lắc đầu, “Đừng nhìn bắn súng trông có vẻ nhẹ nhàng mà coi thường nó.
Thực ra bắn súng cần rất nhiều thể lực và cả nhân lực cũng như định lực. Nếu không vững vàng sẽ không bắn nổi đâu. Vì vậy muốn tập võ hay tập bắn súng, điều đầu tiên cần làm là phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-gia-dung-gia-vo-nua/809221/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.