Quân Dao lườm anh, anh đây là đang nuôi heo hay sao mà đòi vỗ béo như vậy hả? Anh đưa cốc sữa đến tận tay cô, Quân Dao đành phải cầm lấy, nhắm mắt nhắm mũi uống một hơi cạn.
“Em nghỉ ngơi một lát đi, rồi chuẩn bị chúng ta trở về”.
Quân Dao tròn mắt kinh ngạc. “Vậy là xong ư? Thế còn chuyện đó...”
“Ừ, xong rồi, bây giờ chúng ta về cùng sống cuộc sống nghèo khổ. Không phải em muốn đổi ý đấy chứ?” Cố Tư Bạch hỏi đùa.
Quân Dao vội lắc đầu, sao cô có thể bỏ lỡ một người đàn ông như CỐ Tư Bạch kia chứ? Cho dù anh không giàu có đi chăng nữa thì vẫn là người đàn ông hoàn hảo nhất trên đời này.
Cố Tư Bạch lại đi đâu đó chừng nửa tiếng mới quay lại, sau đó hai người cùng ra xe để trở về Giang Thành.
“Có cần chào ai không ạ?” Quân Dao nhìn quanh, rụt rè hỏi.
Cố Tư Bạch lắc đầu, anh mở cửa xe, ra dấu cho cô ngồi vào.
“Ông nội vẫn đang giận, những người khác thì không cần thiết”.
Sau khi lên xe, Quân Dao lại hỏi. “Em có cảm giác dường như anh biết em
không phải Quân Tú Anh.”
“Vậy sao? Sao em lại nghĩ như thế?” Cố Tư Bạch vẫn tập trung lái xe, hỏi lại.
Quân Dao gãi gãi tai, cô không biết phải nói thế nào, chỉ cảm thấy anh quá bình tĩnh, cô cứ nghĩ nếu biết anh sẽ ghét bỏ hoặc sẽ hỏi cô rốt cuộc là như thế nào, nhưng anh lại hoàn toàn không đả động gì đến. Nói mới nhớ, cô ngẫm ra rằng anh chưa bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-gia-dung-gia-vo-nua/809170/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.