Nói rồi anh ta sải bước rời đi. Quân Tú Anh tuyệt vọng ngồi sụp xuống đất, cô ta không biết phải làm sao, muốn rời khỏi đây ngay lập tức, nhưng Cố gia canh phòng cẩn mật, cô ta là nhờ Cố Khang Dật dắt theo nên mới vào được, bây giờ có mọc cánh cũng không thể bay ra khỏi đây được.
Nhìn thấy mấy vệ sĩ đang nhìn mình chằm chằm,
Quân Tú Anh ý thức được bản thân như này thật thảm hại, thật khiến người ta coi thường. Cô ta lập tức đứng lên, lết thết đi về phòng.
Quân Tú Anh được sắp xếp riêng một phòng khách, cô ta vừa về đến phòng đã nằm vật ra giường, cũng chẳng thèm thay quần áo ra. Cô ta nằm nhìn lên trần nhà, nghiến răng treo trẹo. Một lúc sau, như chợt nhớ ra, cô ta liền với tay lấy điện thoại, ấn số gọi.
“Alô,Anh Anh à, hôm nay sao rồi con?”
Giọng Trương Như Ngọc bên kia vang lên hồ hởi, cực kì mong chờ, bởi vì bà ta biết hôm nay con gái cưng của bà ta được Cố Khang Dật dẫn tới buổi họp mặt của Cố gia, bà ta mỏi mắt mong chờ tin tức suốt cả ngày, cuối cùng con gái cưng của bà ta cũng gọi cho bà ta rồi.
“Me!"
Tiếng Quân Tú Anh bên kia nức nở vang lên. Trương Như Ngọc nghe thấy thì hoảng hốt.
“Anh Anh, sao thế? Có chuyện gì thế con”
Quân Tú Anh ngồi dậy, nhìn xung quanh, còn cẩn thận đi ra ngoài cửa ngó nghiêng, khi chắc chắn không có ai ở bên ngoài, cô ta mới đóng cửa phòng, nức nở nói.
“Mẹ, mọi chuyện bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-gia-dung-gia-vo-nua/809165/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.