Cô hơi mím môi, rồi quyết liệt ngẩng đầu, nhìn vào mắt ông cụ Cố.
“Cháu vốn muốn sau khi Tư Bạch tỉnh dậy thì sẽ xin anh ấy cho rời đi. Nhưng cháu... xin lỗi... cháu nỡ thích anh ấy... cháy không nỡ rời xa anh ấy nên mới dây dưa đến mãi bây giờ.”.
Nghe những lời Quân Dao nói, sắc mặt Cố Tư Bạch tốt lên rất nhiều, anh không ngờ cô gái nhỏ của anh lại dám đứng ra bảo vệ anh, cũng dám thẳng thắn thừa nhận tất cả mọi chuyện, kể cả chuyện đã thích anh. Trái tim anh ngọt ngào như có mật.
Còn mặt Quân Tú Anh thì tái mét, cô ta không ngờ Quân Dao dám tố cáo nhà họ Quân, mắt cô ta đỏ ngầu giận dữ, hận không thể lao lên bóp chết Quân Dao.
Tại sao Quân Dao lại làm như vậy?
Cô dĩ nhiên vẫn luôn nhớ chuyện trước đây, dù gần hai mươi năm trôi qua rồi nhưng cô chưa bao giờ quên cái đêm mưa gió mẹ cô sau khi phát hiện Quân Khải ngoại tình đã chạy ra giữa trời mưa sấm chớp rồi bị một đám người xấu làm ô nhục khiến cho bị điên ấy. Mặc dù khi ấy còn rất nhỏ, chưa biết oán hận là gì, nhưng cô vẫn hiểu nỗi đau khôn cùng ấy.
Sau khi Trương Như Ngọc đường đường chính chính vào nhà họ Quân, bà ta càng hống hách ra oai, thường nhân lúc Quân Khải không chú ý mà đánh đập cô. Còn Quân Tú Anh cũng chưa từng coi cô là chị, cô ta thường hay cấu véo, giành giật mọi thứ của cô. Cô ta có cả một phòng đầy đồ chơi, búp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-gia-dung-gia-vo-nua/809161/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.