Cũng may Cố Tư Bạch đã tỉnh và bắt được kẻ kia, nếu không e là giờ này cô đã ở trong đồn cảnh sát rồi. Nghĩ đến cảnh đó, Quân Dao bất giác rùng mình.  
“Thế nào, muốn cảm ơn tôi thế nào?”  
Quần Dao lại lục lọi trong túi, lấy ra một chiếc kẹo được bọc trong lớp giấy bóng kính lấp lánh nhiều màu.  
“Qùa cảm ơn anh”.  
Cô mỉm cười, đặt vào lòng bàn tay anh. Chiếc kẹo này là mấy người giới thiệu sản phẩm tặng cô lúc cô ngồi chờ Trương Tuyết Thanh, cô cũng tiện tay nhận lấy  
một cái rồi bỏ vào túi xách, không ngờ bây giờ lại có tác dụng.  
Không ngờ Cố Tư Bạch mỉm cười nắm chặt bàn tay  
lại.  
“Được, tôi nhận tấm lòng của em”.  
“Hôm nay có nguy hiểm không, vết thương của anh thế nào?”.  
“Á, đau quá.” Cố Tư Bạch và ôm bụng, nhăn nhó.  
Quân Dao vội vàng cuống quýt chân tay muốn xem thử vết thương của anh, trong lúc không để ý cô đã vén áo anh lên.Vết thương vẫn được băng bó cẩn thận, không thấy chảy máu.  
“Anh nằm xuống nghỉ ngơi đi, có cần uống một viên thuốc giảm đau không?”  
Quân Dao đang định chạy đi lấy thuốc bất ngờ bị anh kéo tay lại, cô ngã vào lòng anh, đôi môi ấm nóng phủ lên môi cô. Quân Dao trừng mắt kinh ngạc. Nụ hôn nhẹ nhàng, chậm rãi, cảm xúc tê dại lan ra khắp toàn thân. Phải mấy giây sau Quần Dao mới hồi phục lại, vội vàng đẩy anh ra, trừng mắt cảnh cáo.  
“Anh... anh làm gì vậy hả?”  
CỐ Tư Bạch đưa tay chạm vào khóe môi, nở nụ cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-gia-dung-gia-vo-nua/809134/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.