Những cảm giác tưởng chừng như sẽ ngủ yên lại một lần nữa trỗi dậy khiến con tim người ta vô cùng hoảng loạn.
Nhà hàng Hoành Lục từ sau vụ việc xảy ra cũng may mắn có sự giúp đỡ của người đàn ông lạ mặt kia mà cứu nguy kịp lúc! Nhưng Lạc Vũ Đình đợi mãi cũng không thấy bóng dáng của người đó quay lại. Cô thật sự rất muốn cảm ơn anh ta!
Ánh mắt xa xăm nhìn về phía cửa nhà hàng, nhưng phút chốc liền ngưng đọng lại, anh ta đã xuất hiện!
Mới nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo lại đến thật? Lạc Vũ Đình mừng rỡ, cô chạy ra chỗ bàn anh vừa ngồi xuống sau đó ho vài tiếng lấy giọng nói
"Xin chào quý khách"
Người đàn ông đó từ tốn di chuyển ánh mắt ngước lên nhìn cô sau đó như nhận ra một chút liền đáp lại
"Cô Lạc phải không?"
"A...anh còn nhớ tôi sao? May quá tôi đợi anh lâu rồi!"
Ấy chết...lúc này Lạc Vũ Đình mới kịp nhận ra mình đã quá lời, sao cô có thể nói là đợi anh được kia chứ? Với một người xa lạ chỉ gặp qua một lần nói như vậy quả là có thể gây hiểu lầm không đáng có! Chỉnh lại chút biểu cảm lúng túng Lạc Vũ Đình sửa lời
"Không phải thật ra, tôi muốn cảm ơn anh chuyện hôm trước anh đã giúp nhà hàng chúng tôi"
"Không có gì, chỉ là cảm thấy ngứa mắt quá thôi" Giọng điệu anh vẫn trầm thấp nhưng lại cảm thấy vô cùng ấm áp bất giác khiến cô cảm thấy bối rối
Lạc Vũ Đình còn đang định mở lời muốn hỏi quý danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-cung-chieu-vat-nho/1246804/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.