Cố Tư Vũ cả người toát ra hàn khí lạnh lẽo, Tạ Tranh bẽn lẽn ở phía sau tuy lúc nãy cô thấy được sự đáng sợ ở trong mắt anh nhưng chắc hẳn anh sẽ không nhẫn tâm mà mắng cô một trận chứ? Dù sao chuyện cô làm là giúp Lạc Vũ Đình!
Môi anh đào khẽ mấp máy đang còn muốn mở lời trước thì đã thấy Cố Tư Vũ dừng lại đột ngột, Tạ Tranh đi phía sau đương nhiên chẳng hề biết anh sẽ đứng lại nên không kịp phản ứng, cả khuôn mặt trực tiếp đụng vào tấm lưng rộng lớn, cứng như đá của anh. Miệng không tự chủ mà kêu lên một tiếng
"Ui da..."
Cố Tư Vũ vẫn một thân vững vàng, anh thừa biết cô đụng phải người anh nhưng không hề lên tiếng gì chỉ mạnh mẽ đi đến chỗ cửa phòng đóng rầm lại. Sau đó trực tiếp nắm lấy cổ tay cô lôi đến chỗ ghế sofa, nhấn hai vai bắt cô ngồi yên vị trên đó.
Tạ Tranh trong lòng không biết đã hỗn loạn bao nhiêu, nếu bây giờ anh mắng cô cũng được ít ra bầu không khí cũng dễ chịu hơn bây giờ. Từ lúc bước vào đây cô chỉ biết cúi đầu không dám ngẩng mặt lên ngay khi thấy anh rời đi cô mới dám lén nhìn thử xem anh có biểu hiện gì.
Cố Tư Vũ lục trong ngăn bàn lấy ra một hộp y tế nhỏ sơ cứu sau đó không nhanh không chậm tiến lại gần chỗ cô ngồi bên cạnh. Bàn tay mạnh mẽ nắm chặt lấy cổ tay cô kéo lại, lực đạo anh dùng chẳng hề nhẹ nhàng một chút nào bất giác khiến Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-cung-chieu-vat-nho/1246800/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.