Trong nhà hàng, trong lúc đang ngồi ăn thì điện thoại của Cố Tư Vũ chợt rung lên, Tạ Tranh nhìn qua trên màn hình lại thấy một dòng số lạ. Cố Tư Vũ lại chẳng hề có phản ứng như nghe thấy chỉ lạnh lùng úp mặt điện thoại xuống.
Chắc là người nào đó mà anh không muốn nghe! Nhưng hình như người đó vẫn chưa dừng lại ở đó. Lần này là một dãy tin nhắn liên hồi.
Tạ Tranh bất giác mở lời một tiếng
"Sao anh không trả lời? Lỡ như có chuyện gì quan trọng thì sao?"
"Phiền phức!" Cố Tư Vũ lãnh đạm nói một câu rồi tiếp tục ăn như chưa hề có chuyện gì.
Kết thúc buổi ăn trưa, Tạ Tranh quay lại làm việc, từ lúc cô trở lại vào bàn đã cảm nhận được không khí không được bình thường ở đây. Lúc này đại não mới kịp nhớ ra việc hồi trưa một màn khóa môi bị bắt tang của anh!
Thở dài ngao ngán, Tạ Tranh cố gắng tập trung vào công việc lãng tránh đi sự chú tâm của mọi người. Giờ chắc hẳn ai cũng đã biết chuyện rồi nhỉ?
Đường Đường giả vờ đưa tài liệu cho cô nhờ vả sau đó tò mò hỏi một câu đầy trêu chọc
"Tạ Tranh cô và Cố thiếu bắt đầu từ khi nào vậy?"
Ách...đến lúc rồi ư?
Tạ Tranh nhún vai nhìn Đường Đường thở ra một câu
"Không như cô nghĩ đâu..."
"Ây da Tạ Tranh cô đừng có giấu nữa tôi thấy hết rồi. Hai người hôn nhau trong phòng làm việc nha! Hèn gì Cố thiếu lại quan tâm cô như vậy...thật sự là rất may mắn aaa...người của Cố thiếu rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-cung-chieu-vat-nho/1246792/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.