Chẳng biết từ khi nào, có lẽ là dạo này cô ngủ không đủ giấc lại thức khuya làm bài nên khi ngồi học trong thư viện bầu không khí im ắng lại mát mẻ khiến mắt cô không thể nào trụ nổi mà sụp xuống. Một tay chống cằm đỡ lấy gương mặt đang ngủ, tay còn lại vẫn còn cầm bút! Cố Tư Vũ ngồi bên cạnh cũng đang đọc thêm sách bất giác quay sang lại bắt gặp hình ảnh gật gù của cô, bên môi tự động cong lên một đường tuyệt mỹ, anh dừng lại việc đọc sách của mình quay sang nhìn cô nhưng lại không nỡ đánh thức cô dậy cứ thế ánh nắng bên ngoài hắt vào, không gian yên tĩnh vô cùng tạo nên một khung cảnh tựa như một bức tranh vẽ. Vào khoảnh khắc ấy anh ngắm nhìn cô, lúc bình thường cô luôn hung dữ nói năng chẳng kiêng nể gì đến anh, vậy mà khi ngủ trông cô lại an tĩnh, đáng yêu như vậy!. Mái tóc dài buông xõa hai bên, gương mặt trắng nõn xen chút hồng hồng còn có đôi môi anh đào căng bóng chẳng khác nào một nàng công chúa ngủ trong rừng
Cố Tư Vũ chẳng biết đã ngây ngốc nhìn cô bao lâu cho đến khi gương mặt cô dần hạ thấp xuống, lực tay đang đỡ lấy chắc hẳn đã yếu đi, cô ngủ say ngon lành! Một giây sau cả đầu cô sắp sửa gục xuống cuốn sách đọc dở Cố Tư Vũ nhanh chóng đưa bàn tay to lớn của mình đỡ lấy bên má cô. Nếu không có tay anh nâng đỡ thì mặt cô đã đập xuống bàn rồi. Không biết là cô như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-cung-chieu-vat-nho/1246774/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.