Ánh đèn vàng nhỏ nhoi thắp sáng cả căn phòng rộng lớn, Tạ Tranh nằm trên giường, bên cạnh còn có Cố Tư Vũ sau chuyện lúc nãy cô dường như chẳng tài nào ngủ được. Tuy nhắm mắt lại nhưng thần trí vẫn còn tỉnh táo.
Hơi thở người đàn ông bên tai lâu lâu lại ngắt quãng! Anh đã ngủ chưa? Nằm chung trên một chiếc giường cảm giác này thật khó xử. Cô không thể nào ngăn nổi trái tim mình đang từng nhịp từng nhịp đập nhanh. Chẳng biết qua bao lâu, cho đến khi cô cảm thấy bên kia nhịp thở ổn định rồi cô mới an tâm mà sẵn sàng chìm vào giấc ngủ. Đúng lúc đó đột nhiên có một cánh tay săn chắc choàng qua người cô kéo cô lại vào trong lồng ngực mình. Tạ Tranh căng thẳng đến mở cả mắt. Do cô quay lưng về phía anh nên chắc chắn anh không nhận ra mặt cô hoang mang như thế nào.
Cố Tư Vũ ôm sau lưng cô anh vùi đầu vào mái tóc thơm ngát của cô mà tham lam hít lấy, mùi hương nhẹ nhàng mà bấy lâu nay anh không thể nào quên được. Vốn anh cũng chẳng thể nào chợp mắt, trong đầu cứ chạy ra hình ảnh của cô mà cảm thấy vô cùng khó chịu. Khoảnh khắc anh và cô hôn nhau vẫn còn vương vấn nên càng cảm thấy bức rức hơn không hiểu sao bỗng nhiên lại muốn ôm cô vào trong người mình.
Cơ thể mềm mại uyển chuyển như sóng nước đang chạy róc rách vào người anh. Cố Tư Vũ chỉ muốn cô hòa quyện với mình làm một, anh hơi siết chặt vòng tay lại rồi bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thieu-cung-chieu-vat-nho/1246768/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.