Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300
Chương sau
Nữ sinh kia vừa nói xong, ánh mắt của các học sinh trong lớp đều đổ dồn về phía này mang theo tò mò và nghi hoặc. Hơn một tháng chính thức v3ào lớp 12, họ đã thi thử ba lần rồi, thành tích của Doanh Nguyệt Huyên quả thật rất xuất sắc. Dù Chung Tri Vãn còn ở đây thì cũng không th1ể thi được điểm cao hơn cô ta. Nếu không có Doanh Tử Khâm, vị trí đứng đầu khối chỉ có thể thuộc về Doanh Nguyệt Huyên. Chỉ là sang châu Â9u trao đổi một năm, thành tích của Doanh Nguyệt Huyên lại nâng cao đến vậy, các học sinh trong lớp xuất sắc cũng không thể ngờ được. “Sao có thể ch3ứ?” Doanh Nguyệt Huyên ngẩn người, mím môi, lắc đầu: “Sao tớ có thể là người đứng đầu được. Tuy tớ ẩn tên người dùng nhưng bây giờ tớ chỉ đứng thứ 8112 trong bảng xếp hạng thôi.” Nói rồi cô ta cũng hào phóng giơ điện thoại ra cho mọi người xem. Các học sinh xung quanh cũng xáp lại nhìn, phát hiện quả nhiên là vậy. No.112: Tên người dùng đã ẩn, nước Hoa, 478 điểm. Điểm số của vòng tuyển chọn ISC cách biệt rất lớn. Top 20 đều được trên 2000 điểm nhưng người đứng thứ 21 chỉ có 1508 điểm mà thôi. Người đứng thứ 100 được 996 điểm. Hơn nữa, Doanh Nguyệt Huyên và người đứng thứ 100 lại cách nhau hơn 400 điểm. Độ khó của ISC không nằm ở câu hỏi biến thái thế nào, Bất kể câu hỏi cơ bản hay câu hỏi thêm, với các học sinh lớp xuất sắc mà nói thì vẫn chưa khô bằng một lần thi thử. Nhưng phạm vi kiểm tra của ISC quá rộng, câu hỏi thêm còn có giới hạn thời gian. Một khi câu hỏi nằm ngoài chín môn học của học sinh cấp ba, các tuyển thủ tham gia liền bó tay. Sau khi nhìn thấy thứ hạng của Doanh Nguyệt Huyên, lớp phó học tập cũng không hưng phấn nữa, có điều vẫn khen một câu. “Nguyệt Huyên, cậu cũng rất giỏi rồi, tớ chỉ xếp thứ 408 trong bảng xếp hạng thôi. Xem ra cậu là người có thứ hạng cao nhất Thanh Trí chúng ta rồi.” Dù sao người tham gia cũng là học sinh cấp ba của toàn cầu, cho dù Thanh Trí đứng thứ nhất thứ hai ở nước Hoa nhưng sức cạnh tranh trên trường quốc tế của Thanh Trí cũng không quá mạnh. “Hình như vòng chung kết quốc tế sẽ chọn 600 tuyển thủ.” Nữ sinh ngồi cùng bàn nói: “Tiểu Huyên, cậu vào trận chung kết quốc tế chắc rồi, không biết chừng đến lúc đó còn có thể được xếp vào một nhóm với Doanh Tử Khâm, giành vé vang về cho Thanh Trí chúng ta ấy chứ.” Nghe đến cái tên này, Doanh Nguyệt Huyên không nói gì nữa. Cô ta siết chặt tay, cúi đầu tiếp tục giải đề. “Nói mới nhớ, Doanh Tử Khâm trở về từ Đế đô rồi.” Lớp phó học tập lại nói: “Lớp 12A19 như bị điên vậy, cậu nói xem tại sao hồi đó chúng ta lại không phát hiện ra cậu ta học giỏi đến vậy nhỉ?” Câu này khiến không ít người trong lớp trầm mặc. Từ khi lớp xuất sắc được mở ra, người đứng đầu toàn khối luôn là học sinh lớp xuất sắc. Khóa này của họ là ngoại lệ duy nhất. Lúc Doanh Tử Khâm còn đang ở lớp xuất sắc, phần lớn học sinh trong lớp đều giữ thái độ lạnh nhạt. Nhóm người Lục Phóng và Ứng Phi Phi thì luôn châm chọc, lại còn giở trò mèo nữa. Bất kể là lời nói hay là trực tiếp động tay chân, họ cũng đều từng bạo lực học đường với Doanh Tử Khâm. Nhưng sau khi Doanh Tử Khâm đến lớp A19, tất cả đều thay đổi. Nhất là mấy nam sinh từng châm chọc cổ, đến giờ vẫn xấu hổ vô cùng. Không phải là họ chưa từng hối hận, nhưng bây giờ đã muộn rồi. Doanh Nguyệt Huyên càng nghe càng thấy phiền. Không biết từ lúc nào, những ánh mắt chỉ tập trung trên người cô ta đều hoàn toàn thuộc về Doanh Tử Khâm. Bây giờ bất kể là ở đâu, cô ta cũng đều có thể nghe thấy người khác thảo luận Doanh Tử Khâm học đỉnh nhường nào, giỏi nghệ thuật bao nhiêu. Không có chỗ nào là không thấy. Doanh Nguyệt Huyên chậm rãi hít thở mấy lần, đứng lên rời khỏi chỗ ngồi. “Tiểu Huyền?” Nữ sinh ngồi cùng bàn thấy cô ta đi ra ngoài liền thuận miệng hỏi một câu: “Cậu đi đầu vậy?” “Môn tiếng Anh có câu tớ thấy thắc mắc.” Doanh Nguyệt Huyên chậm rãi nói: “Tớ đi hỏi cô Đặng.” *** Lúc này, trong văn phòng bộ môn tiếng Anh. Cô Đặng gọi Doanh Tử Khâm qua, hỏi han tình hình sức khỏe của cô trước, thấy rất vui mừng. Cô Đặng không kìm được mà cảm thán một câu: “Lúc đó tôi rất coi trọng em, không ngờ thành tích của em bây giờ lại đáng ngạc nhiên đến vậy.” Ai có thể ngờ được học sinh đội sổ của lớp xuất sắc bây giờ lại có thể đại diện cho nước Hoa đi thi đấu chứ. Cố Diệp Phi Doanh Tử Khâm khẽ gật đầu: “Cô cũng giúp đỡ em rất nhiều.” “Đây là điều mà cô nên làm.” Cô Đặng lắc lắc đầu: “Là bản lĩnh của em.” Bà là giáo viên, điều có thể làm chính là không bỏ rơi bất kỳ học sinh nào, trừ phi học sinh đó thực sự hết thuốc chữa. Bà luôn không đồng tình với một số giáo viên phân biệt đối xử với học sinh vì thành tích, không phải học sinh nào cũng đều có tài năng trong lĩnh vực học tập. Cô Đặng nói rồi mở một tập tài liệu trên máy tính: “Tử Khâm, cô có một việc muốn nhờ em giúp.” Doanh Tử Khâm hơi cúi người nhìn sang. “Tháng sau có một đoàn đại biểu nghiên cứu khoa học bên châu Âu qua.” Cô Đặng nói: “Giáo sư dẫn đoàn xuất thân từ hoàng thất nước Ý, có điều bây giờ đã rời khỏi hoàng tộc rồi, vì thế cô muốn nhờ em đón tiếp họ cùng cô.” Cô còn nhớ tiếng Anh mà Doanh Tử Khâm nói là Queens English chính tông. “Tháng sau?” Doanh Tử Khâm ngẫm nghĩ: “Vâng.” “Sợ em không có thời gian nên cô nói trước với em một tiếng.” Cô Đặng gật đầu: “Nếu có khó khăn gì trong học tập, em có thể tìm cô bất cứ lúc nào.” Nói thêm vài câu với cô Đặng Doanh Tử Khâm mới rời khỏi văn phòng. Sau khi cô gái rời đi, Doanh Nguyệt Huyên mới quay lại từ một chân cầu thang khác. Cô ta đã đến từ nãy, lại còn nghe thấy cuộc trò chuyện của Doanh Tử Khâm với cô Đặng. Doanh Nguyệt Huyên mím mím môi, đứng ở ngoài cửa không vào. Cô Đặng là giáo viên tiếng Anh của lớp xuất sắc, có chuyện tốt thế này mà lại đến tìm Doanh Tử Khâm đầu tiên, cũng không cân nhắc đến người khác. Cuối cùng Doanh Nguyệt Huyên cũng không tìm cô Đặng, cô ta đã hiểu rõ rồi. Đúng, Doanh Tử Khâm rất lợi hại, làm đề lớp xuất sắc cũng có thể được điểm tối đa. Cách biệt giữa cô ta và Doanh Tử Khâm rất lớn, nhưng không phải là không có ai giỏi hơn Doanh Tử Khâm. Doanh Tử Khâm có thể sánh được với người đứng đầu bảng xếp hạng ISC sao? Ban tổ chức ISC đã đưa ra đánh giá với tuyển thủ tham gia vòng thi tuyển hiện tại rồi. Năng lực của người đứng đầu không kém gì so với Irna của trường công lập Ylang. Doanh Tử Khâm kém xa so với hai người kia. Nghĩ đến đây, tâm trạng phiền muộn của Doanh Nguyệt Huyên mới tiêu tan. Cô ta siết chặt đề bài, trở lại lớp xuất sắc. *** Buổi tối, nhà họ Chung. Ông cụ Chung dẫn Doanh Tử Khâm đến thư phòng, vừa đi vừa nói: “Ông Phó của cháu lại ngủ rồi, ban nãy vẫn còn đánh cờ với ông, ông ấy thực sự vừa ngồi xuống đã bắt đầu ngáp rồi.” “Cháu xem xem liệu có phải ông ấy lại mắc bệnh gì không?” Doanh Tử Khâm đặt cặp sách xuống, bóp nhẹ vai Ông cụ Phó rồi lại thử bắt mạch cho ông. “Bệnh thì không có.” Xem xong, Doanh Tử Khâm trầm ngâm: “Những quả thật là không bình thường.” Bình thường người càng lớn tuổi thì càng ít ngủ. “Đúng vậy.” Ông cụ Chung thở dài một hơi: “Ông hỏi ông Phó của cháu, cháu đoán xem ông ấy nói thế nào?” “Nói là trước đây ông ấy quá mệt, ngủ quá ít, giờ phải ngủ bù.” Doanh Tử Khâm suy nghĩ một lát: “Mai cháu đến viện Đông y lấy chút thuốc.” “Cháu đừng đi, để ông bảo người đi.” Ông cụ Chung đeo kính lão lên: “Cháu viết đơn thuốc cho ông là được.” Doanh Tử Khâm gật đầu, viết tên năm vị thuốc. Ông cụ Chung gấp tờ giấy lại, cất kỹ: “Hôm nay ở lại đây?” “Vâng.” Doanh Tử Khâm ngáp một cái: “Cũng lâu lắm rồi cháu không ở lại với ông.” “Được, được, được.” Ông cụ Chung rất vui: “Phòng cháu ngày nào cũng được dọn, thiếu cái gì thì cứ nói với ông.” Doanh Tử Khâm ra khỏi thư phòng, đi lên tầng, lấy máy tính trong cặp ra rồi bật lên. Hòm thư QQ nhảy ra một email. “Mousse Chocolate thân mến, bạn đã không vào Livestream Cá Mập 109 ngày rồi, người ta nhớ bạn quá đi thôi. Híc, lúc nào bạn rảnh để sủng hạnh Cá mập nhỏ vậy?” Doanh Tử Khâm rất vô tình xóa email này đi. Có điều email này quả thật đã nhắc nhở cô, đúng là lâu lắm rồi cô không livestream. Doanh Tử Khâm mở trình duyệt web của Livetream Cá Mập trên máy tính ra, đăng nhập vào hệ thống. Phòng livestream vừa mới mở, lập tức có người vào, đồng thời còn tặng 10 cái tên lửa. “Thấy chuyện vui là phải chia sẻ ngay cho mọi người, cuối cùng đại thần đã nhớ đến đàn con thơ gào khóc đòi ăn này rồi.” “Ngày thứ 109 đại thần không ở đây, nhớ anh.” “Đằng ấy ơi, sao đằng ấy lại gọi là anh? Đại thần đã bảo mình là nam chưa?” Lúc livestream, Doanh Tử Khâm bóp méo giọng của mình thành một chất giọng trung tính, không phân biệt được là nam hay nữ. Tuy rằng chỉ để lộ một bàn tay nhưng bây giờ có một vài cậu con trai tay không khác gì con gái. Điều này khiến mỗi lần cô livestream, sẽ có một đồng người thảo luận giới tính cô. Doanh Tử Khâm lấy một tờ giấy ra, chuẩn bị giảng mấy câu như ngày thường. Lúc này trên màn hình xuất hiện một bình luận đỏ chói vô cùng bắt mắt của người dùng VIP. “Đại thần, đại thần! Tôi nhớ đại thần từng nói mình còn thi giữa kỳ, đại thần là học sinh cấp ba sao? Vậy có phải đại thần cũng tham gia ISC không? Người đứng đầu bảng xếp hạng toàn cầu là đại thần đúng không, đúng không?” Doanh Tử Khâm liếc một cái, trực tiếp trả lời: “Ừ, là tôi.” Phòng livestream lặng đi hẳn nửa phút, sau đó bình luận trên màn hình như vỡ òa. “Trời đậu! Tôi biết ngay mà. Ngoài đại thần ra thì không có thể có ai khác nữa.” “Dừng lại, dừng lại. Biết đứng đầu bảng xếp hạng toàn cầu của ISC là gì không? Streamer ké fame à? Cười muốn tắc thở luôn rồi.” “Chém đi, cứ c.h.é.m đi, streamer bảo mình đứng đầu bảng xếp hạng toàn cầu của ISC, tôi còn nói mình là hiệu trưởng của Đại học Norton đây.” “Nếu thật thì lấy app của bạn ra cho chúng tôi xem đi, nếu không thì nên ngay, cảm ơn.”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300
Chương sau