Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300
Chương sau
Nếu như không có thiên phủ bói toán thì sẽ không thể bước vào tổ trạch nhà Đệ Ngũ được. Nếu đã có thì chứng minh đó không phải là người bìn3h thường. Đệ Ngũ Huy đương nhiên biết rõ điểm này, bằng không thì ông ta đã không tới đây. Ông ta còn không muốn biết tên của Doanh Tử Khâm. Ông ta chỉ cần biết Doanh Tử Khâm chắc chắn có thiên phú bói toán, có thể ngăn cản tai họa, như vậy là đủ rồi. Sắc mặt Đệ Ngũ Nguyệt lại thay đ9ổi: “Ông nói gì hả? Ngăn cản tai họa?” “Đệ Ngũ Nguyệt, chẳng trách gia chủ lại cho cô ra ngoài rèn luyện.” Đệ Ngũ Huy chắp tay sau lưng, lắc đầu: 3“Cô bao nhiêu tuổi rồi? Cũng mười bảy rồi nhỉ? Vậy mà còn không biết năm điểm họa và ba điều thiếu hay sao?” Bất luận là ai bước lên con đ8ường bói toán đều sẽ dính phải một trong những điều này. Năm họa là góa vợ, góa chồng, già không có con, mồ côi, tàn tật. Ba thiếu chính là thiếu tiền, thiếu quyền và thiếu tuổi thọ. Cũng chính vì nguyên nhân này nên những phù thủy và thuật sĩ ở châu Âu thời cổ phần lớn là nghèo rớt mồng tơi, không thì trên thân thể cũng bị tàn tật. Đương nhiên không thể nào Đệ Ngũ Nguyệt không rõ điều này. Không thể nhìn trộm thiên cơ, nhìn trộm thì sẽ phải chịu trừng phạt tương ứng. Nghe thì rất huyền diệu khó hiểu, nhưng quả thật ở sâu trong cõi U minh, chuyện này đúng là tồn tại. Đệ Ngũ Nguyệt còn chưa chính thức bước lên con đường bói toán, vậy nên vẫn chưa dính vào năm họa và ba thiểu. Nếu như là bình thường, vào năm 18 tuổi, thành viên dòng chính nhà Đệ Ngũ sẽ chính thức nhập đạo. Lúc nhập đạo sẽ phải lựa chọn một trong số năm họa và ba thiếu, nhưng ông nội của cô ấy luôn nói với cô ấy rằng nhà bọn họ vốn đã đoản mệnh rồi, chọn “thiếu tuổi thọ” thì chính là chán sống. Vậy nên, chỉ có thể chọn những điều khác. “Năm nay Mặc nhi tròn 18 tuổi.” Đệ Ngũ Huy cười nhạt: “Con bé sắp nhập đạo rồi, ta không muốn con bé sẽ phải chịu năm điều hại và ba điều thiếu, vậy nên phải tìm một người cũng có thiên phú bói toán để ngăn cản tai họa cho con bé, cô hiểu chưa?” Đệ Ngũ Mặc là con gái ruột của Đệ Ngũ Huy, cũng là thành viên dòng chính của gia tộc Đệ Ngũ. Giống như nhà họ Mục, một gia tộc kéo dài từ thời kỳ hoàng đế cổ đại tới bây giờ như nhà Đệ Ngũ sẽ có rất nhiều thành viên Gọi là anh chị em nhưng nhiều người còn chưa từng gặp mặt nhau. Đệ Ngũ Nguyệt từng nghe nói tới Đệ Ngũ Mặc, nhưng chưa gặp bao giờ. Đối với những người coi bói như bọn họ, năm điều hại và ba điều thiếu là một loại tai họa. Đây là họa trời. “Để người khác ngăn cản tai họa cho cô ta ư?” Đệ Ngũ Nguyệt nghe xong thì bật cười, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng: “Đệ Ngũ Huy, ông có bị thần kinh hay không?” “Ta không có lời nào để nói với cô cả.” Đệ Ngũ Huy không hề coi Đệ Ngũ Nguyệt vào đầu, ra lệnh cho bọn người hầu đằng sau: “Mang ra đi.” Mấy gã người hầu kia gật đầu: “Vâng thưa Nhị gia.” Đệ Ngũ Nguyệt vẫn ngăn cản trước cửa phòng ngủ, không hề có hành động gì, lạnh lùng nhìn Đệ Ngũ Huy. Bọn người hầu đưa mắt nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Đệ Ngũ Huy. Dù nói thế nào đi chăng nữa, Đệ Ngũ Nguyệt cũng là thành viên dòng chính nhà Đệ Ngũ. Nếu như bọn chúng ra tay với Đệ Ngũ Nguyệt, vậy chắc chắn bọn chúng sẽ gặp chuyện xui xẻo. “Đệ Ngũ Nguyệt, ta khuyên cô hãy thức thời.” Sắc mặt Đệ Ngũ Huy dần trầm xuống, ông ta lần tràng hạt, cười lạnh: “Gia chủ đã đến giới cổ y, ba người anh chị em của cô cũng không có mặt ở đây.” “Mấy người chủ người bác của cô được mời ra ngoài coi bói, hôm nay trong tổ trạch chỉ còn ta và cô mà thôi.” “Mấy tên người hầu này của ta đã từng rèn luyện ở giới cổ võ một quãng thời gian, một cô gái như cô chở uổng phí sức lực ngăn cản làm gì cả.” Lời này là thật. Giới cổ y và cổ võ không chỉ có một nhà. Còn nhà Đệ Ngũ là thế gia phong thủy bói toán duy nhất còn sót lại. Mấy gia tộc lớn trong giới cổ võ đều có giao dịch với nhà Đệ Ngũ. Nhà Đệ Ngũ chịu trách nhiệm bói toán cho bọn họ, thể gia cổ võ thì chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là có thể bói được. Đệ Ngũ Nguyệt còn chưa chính thức nhập đạo, không có cả tên trong danh sách của thế gia cổ võ, vậy nên đương nhiên bên người cô ấy không có cổ võ giả đi theo bảo vệ. Thế nhưng, sau khi bố của Đệ Ngũ Nguyệt qua đời, có thể nói Đệ Ngũ Huy là một trong số những người bói toán mạnh nhất thế hệ này. Đệ Ngũ Nguyệt vẫn chặn cửa, cô ấy cắn chặt răng, đột nhiên nói: “Không phải chỉ là ngăn cản cho Đệ Ngũ Mặc hay sao? Tôi cần được chứ?” Đệ Ngũ Huy nheo mắt lại, đột nhiên cười nói: “Đệ Ngũ Nguyệt, người đó là gì của cô mà có thể khiến cô nói như vậy hả?” Ngăn cản tai họa không phải là chuyện đùa. Ngăn cản tai họa giúp người khác sẽ phải chịu tổn thương lớn hơn. Nếu như Đệ Ngũ Nguyệt ngăn cản tai họa tay Đệ Ngũ Mặc, vậy thì tương lai cô ta sẽ bị trói chặt với Đệ Ngũ Mặc. Đệ Ngũ Mặc sẽ không phải chịu bất cứ thương tổn gì, còn Đệ Ngũ Nguyệt sẽ phải gánh chịu gấp đôi thương tổn tất cả nhân quả bị tạo ra do nhìn trộm thiên cơ. “Dù sao thì ông cứ nói xem có được hay không đi.” Đệ Ngũ Nguyệt không hề trả lời câu kia: “Tôi thuộc nhà Đệ Ngũ, có quan hệ huyết mạch với cô ta, vậy chẳng phải tôi là lựa chọn tốt hơn hay sao?” “Đúng là một lựa chọn tốt hơn.” Đệ Ngũ Huy khẽ gật đầu, cười đáp: “Nhưng ta không dám động vào cháu gái của gia chủ.” Đệ Ngũ Nguyệt mấp máy môi, cúi đầu: “Tôi không giỏi giang, cho dù tương lai nhập đạo thì cũng không làm nên chuyện lớn, tôi có thể nói chuyện với ông nội.” Nghe thấy câu nói này, Đệ Ngũ Huy Tận tràng hạt nhanh hơn, dường như đang cẩn thận cân nhắc chuyện gì. Nhánh Đệ Ngũ Nguyệt có bốn anh chị em. Đệ Ngũ Nguyệt kém xa Đệ Ngũ Hoa, thiếu một người quả thực không phải vấn đề gì cả. So với một người ngoài thì Đệ Ngũ Nguyệt là một ứng cử viên tốt hơn. Đệ Ngũ Huy gật đầu: “Được, vậy cô…” Ông ta còn chưa nói xong. Lúc này tiếng của cọt kẹt vang lên. Doanh Tử Khâm chống một tay lên cửa, đôi chân thon dài thẳng tắp. Sắc mặt cô tái nhợt, bên môi vẫn còn lấm tấm những điểm đó đã khô, điều đó khiến cô càng thêm phần xinh đẹp. Giọng cô khàn khàn, hiển nhiên là không đủ sức nhưng ngữ khí của cô không cho phép ai nghi ngờ: “Đệ Ngũ Nguyệt, tránh ra.” Đệ Ngũ Huy ngẩng đầu, nheo mắt, cẩn thận quan sát đánh giá cô gái này. Ông ta tập trung quan sát môn định, ngũ quan của cô. Rất bình thường, không phải là người đại phú đại quý, cũng không phải con nhà quyền quý. Nhìn tướng mạo và tướng tay, đây là năng lực cơ bản nhất. Vốn Đệ Ngũ Huy còn định xem có phải cô là đời sau của thế gia bói toán khác hay không, ông ta vẫn ôm tấm thải cẩn thận dè chừng, tránh bị trả thù. Hiện giờ xem ra ông ta đã suy nghĩ quá nhiều. “Chị tỉnh rồi à?” Lúc này Đệ Ngũ Nguyệt mới thở dài một tiếng: “Không có gì cả đầu, ông ta cần một người ngăn cản tai họa, để em đi cũng được.” “Tôi không thích nói lần thứ hai đầu.” Doanh Tử Khâm ho khan vài tiếng, bước xuống bậc thang: “Đệ Ngũ Nguyệt tránh ra ” Đệ Ngũ Nguyệt cuống lên: “Chị có biết ngăn cản tai họa là gì không? Chị sẽ c.h.ế.t đó!” Cô ấy không biết lúc trước Doanh Tử Khâm đã làm gì, nhưng có thể đoán được khả năng cao là có liên quan tới cô ấy. Vì cô ấy nên Doanh Tử Khâm mới chịu tổn thương. Cô ấy nhìn thấy rõ ngụm m.á.u phun ra là m.á.u tim. Trong tình trạng này mà đi ngăn cản tai họa, không c.h.ế.t cũng bị thương nặng. “Biết chứ.” Doanh Tử Khâm ho khan một tiếng, cô bình tĩnh nhìn về phía Đệ Ngũ Huy: “Đi thôi.” “Thức thời đó.” Thật ra Đệ Ngũ Huy vẫn thiên hướng dùng người ngoài ngăn cản tai họa hơn, thế là ông ta không thèm nhìn Đệ Ngũ Nguyệt nữa: “Mang người đi.” Hai người hầu lập tức đi tới, định trói Doanh Tử Khâm lại. “Đừng chạm vào tôi.” Doanh Tử Khâm bình thản nói: “Tôi sẽ tự đi.” Đệ Ngũ Huy khẽ nhíu mày, nhìn thấy sắc mặt cô bèn đáp: “Để cô ta tự đi, cô ta đang bị thương rất nặng, rất đúng lúc.” Như vậy thì sẽ không phản kháng được. Doanh Tử Khâm lau m.á.u trên môi, đi ra ngoài. Đệ Ngũ Nguyệt bị hai tên người hầu cổ võ khác ngăn cản, không đi tới được. Đột nhiên cô ấy nhớ ra mình đang cầm điện thoại của Doanh Tử Khâm, vội vàng tìm kiếm cái tên được đánh ký hiệu con heo kia, ấn gọi. “Alô, anh là anh của chị ấy hả?” Đệ Ngũ Nguyệt cố gắng ổn định giọng nói của mình: “Chị ấy gặp chuyện rồi, xin lỗi, tôi không bảo vệ được chị ấy.” “Tôi là Đệ Ngũ Nguyệt, tôi đang ở tổ trạch nhà Đệ Ngũ, địa chỉ là…” *** Phía bên ngoài. “Nhị gia, hình như Đệ Ngũ Nguyệt gọi điện thoại cho ai đó.” Tên người hầu trước đó đi bảo tin chần chờ vài giây: “Ngài không ngăn cản, nhỡ đầu…” “Cứ để nó gọi.” Đệ Ngũ Huy lần tràng hạt trong tay, khinh thường: “Nó có thể quen biết ai được chứ?” Thiên phủ bói toán của Đệ Ngũ Nguyệt không mạnh, còn không bằng cả Đệ Ngũ Phong. Nếu như không phải do Đệ Ngũ Phàm – gia chủ hiện giờ là ông nội của nó thì Đệ Ngũ Nguyệt đã bị đuổi ra khỏi nhà vệ Cố Diệp Phi Ngũ từ lâu rồi. Bên cạnh ông ta còn có hai cổ võ giá nội tình thâm hậu, không có ai trong thế tục là đối thủ của họ. Loại cổ võ giả cấp bậc này cho dù không có thiên phú bói toán thì ra vào tổ trạch nhà Đệ Ngũ cũng không bị ảnh hưởng. Đệ Ngũ Nguyệt không quen biết thế gia cổ võ, gọi người tới đây cũng chỉ là hiến mạng mà thôi. Đệ Ngũ Huy lần tràng hạt, sải bước: “Đi thôi.” *** Phía bên này. Nhiếp Diệc đang thảo luận chuyện quan trọng với Phó Quân Thâm, nhìn thấy anh nghe một cuộc điện thoại, nụ cười trên môi lập tức tan biến, sau đó anh đứng bật lên. Bầu không khí trở lên lạnh lẽo tột cùng. Nhiếp Diệc nhíu mày lại: “Quân Thâm?” “Nhà Đệ Ngũ, Đệ Ngũ Huy.” Phó Quân Thâm không quan tâm tới đống chuyện phiền phức khó giải quyết kia nữa, đi ra ngoài: “Đó là ai?” Giữa đôi lông mày của anh che phủ một tầng sương lạnh. Đôi mắt đào hoa trời sinh mang theo nụ cười cũng dần trở nên buốt giá, giống như dòng suối mùa đông, lạnh lẽo khiếp hồn. “Đệ Ngũ Huy?” Nhiếp Diệc nhíu mày: “Một thành viên dòng chính của nhà Đệ Ngũ, không theo nghiệp buôn bán, có không ít người ở Để đồ mời ông ta tính quẻ giúp.” Số người coi bói rất ít, vậy nên rất quý giá. Cho dù là những thể gia cổ võ không dính dáng tới chuyện hồng trần trong giới cổ võ cũng sẽ chi nhiều tiền để mời người coi bói. Nếu như có thể nhìn thấy tương lai, tính toán ra chuyện gì sẽ xảy ra, vậy thì có thể tránh né rất nhiều tai nạn. Những người mà các ngôi sao giới giải trí mới cũng có thành viên nhà Đệ Ngũ, nhưng thực sự không mạnh như Đệ Ngũ Huy. Chỉ tính bát tự, chỉ điểm vài chỗ sai lầm thì mấy người mới bước lên con đường bói toán cũng có thể làm được. “Ừm, cũng không cần phải biết.” Phó Quân Thâm cười đáp: “Sau này Đế đô sẽ không còn người này nữa.”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300
Chương sau