Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256
Chương sau
Ánh mắt người phụ nữ lập tức lóe lên sắc lẹm, cả người tản ra luồng khí lạnh lẽo, giọng điệu cũng trầm xuống: “Cô đang nghi ngờ tôi đấy à3?” Cô ta vừa dứt lời, thần kinh Lance và Bessie đều căng thẳng tột độ. “Không phải nghi ngờ, là mời cô thể hiện năng lực 1cho chúng tôi chiêm ngưỡng một chút.” Doanh Tử Khâm gật đầu: “Đây là độc dược kiểu mới mà gia tộc Bevin mua được từ độc dược sư số ba, t9rước mắt vẫn chưa có bất kỳ loại thuốc nào giải được.” “Nhưng tôi tin tiền bối là độc dược sư số một thế giới, nhất định có thể g3iải được.” Người đàn ông trung niên nghe mà đầu óc mơ hồ, không nên nổi tò mò bèn thấp giọng hỏi: “Tiểu thư, người hỏi mua chất độc mới c8ủa tên thần kinh kia từ lúc nào vậy?” Lita đạp ông ta một phát: “Ông im ngay đi.” Người phụ nữ nhìn miểng điểm tâm trong bình, cười lạnh: “Nếu gia tộc Bevin đã không có thành ý như thế thì lần hợp tác này thôi đi vậy.” Cô ta cũng không cần hoa Ninh Thần nữa, cứ thế xoay người đi ra ngoài. Nhưng có một bàn tay dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, thoắt cái đã giữ chặt lấy bả vai cô ta. Lita vốn định ngăn cản nhưng nhìn thấy cảnh tượng này cũng không khỏi thất kinh. Mọi người đều biết khắp người độc dược sư đều là chất độc, kể cả là độc dược sư xếp thứ hai mươi trên bảng xếp hạng. Nếu không có sự đồng ý của bọn họ mà đã tự ý đụng chạm vào người họ sẽ lập tức trúng độc Đây lại còn là độc dược sư số một. Đụng vào cô ta, mất mạng ngay tức khắc còn là nhẹ. Trừ phi, người này là giả mạo! Con người Lita tụ lại, cô ta nghiêm nghị quát: “Người đầu, bắt lại!” Vừa nghe lệnh, những người nấp trong bóng tối đồng loạt xông ra, nhanh chóng bao vây người phụ nữ kia. Nhưng bọn họ còn chưa kịp tiến lên, người phụ nữ đột nhiên co rúm lại. Cô ta ngoẹo đầu rồi cứ thể ngã thắng xuống đất. “Trò gì vậy?” Lita lạnh lùng tiến lên: “Còn giả c.h.ế.t à?” “Đừng qua đó.” Doanh Tử Khâm giơ tay ngăn cô ta lại: “Có độc đấy.” “Gì cơ.” Lita hơi sửng sốt, đến lúc quay lại nhìn thì sắc mặt cô ta lập tức thay đổi. Chỉ thấy cơ thể người phụ nữ trên mặt đất dần dần hõm vào, chỉ khoảng nửa phút sau đã biến thành một bộ xương trắng hếu. Sau đó, trên những đoạn xương bắt đầu xuất hiện đường vân màu đen. Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, chất độc đã ăn mòn toàn bộ nội tạng và da thịt người phụ nữ, phân giải hoàn toàn tế bào, cực kỳ kinh khủng. Cho dù không phải độc dược sự số một, loại độc dược này cũng đủ xếp vào tốp 10 thế giới. Không chỉ độc dược sư mới có bảng xếp hạng, ngay cả chất độc cũng có. Mười loại độc hàng đầu thế giới đều được tập trung một chỗ, canh phòng nghiêm ngặt, không được phép tuôn ra ngoài. Loại độc mạnh nhất thế giới có thể so sánh với những loại virus viễn cổ từ hàng tỷ năm trước đang nằm sâu dưới lớp băng ở châu Nam Cực. Chỉ trong vài phút có thể hủy diệt thế giới. Doanh Tử Khâm móc trong túi ra một cái bình khác, giơ tay rắc bột bên trong xuống đất. Lita vẫn rất cảnh giác: “Đây là gì?” “Thuốc có thể giải được trăm loại độc mua từ chỗ tên thần kinh.” Doanh Tử Khâm đổ hết cả bình: “Chắc chạm vào được đấy, cơ mà cô cũng không kiểm tra được là thứ gì đâu.” Sắc mặt Lita thay đổi liên tục: “Mặc kệ đi, cứ mang về trước đã, bất luận thế nào, chắc chắn là có độc dược sư đã ra tay.” Nói đoạn, cô ta lấy di động ra: “Để tôi đăng một bài lên diễn đàn.” Giống như Xander Laurent, gần như mọi người đều biết Lita là đại tiểu thư của gia tộc Bevin. Cấp bậc tài khoản của cô ta là cấp S. Dù sao cả diễn đàn cũng chỉ có vài tài khoản cấp S. Cô ta tức giận đăng bài xong: “Tôi thật sự quá ngây thơ rồi.” Doanh Tử Khâm nhìn cô ta một cái, khẽ gật đầu: “Ở tuổi này của cô, ngây thơ là chuyện rất bình thường.” “Đừng nói đểu người khác nữa được không?” Lita nghiến răng nghiến lợi: “Tôi phải về châu Âu trước rồi, rảnh rỗi chúng ta liên lạc sau nhé.” Doanh Tử Khâm không nói gì, cô khẽ phủi tay rồi rời khỏi căn biệt thự cũ. * Ngày hôm sau. Nhà họ Mục ở Để đô. Mục Duy Phong ngồi trên ghế đá ngoài vườn hoa, tay phải cầm một cây bút lông, sau khi khẽ chấm mực nước thì bắt đầu viết chữ. Chữ của anh ta rất đẹp, đi bút nhẹ nhàng mà nét chữ thì sắc sảo gọn gàng, mạnh mẽ có lực. Những chữ đằng trước Mục Duy Phong viết rất lưu loát, nhưng lúc viết đến chữ cuối cùng, tay anh ta khẽ run lên một cái. Sau đó, anh ta phun ra một ngụm máu, b.ắ.n đầy lên tờ giấy Tuyên Thành. Nhìn mà không khỏi giật mình. Sắc mặt Mục Duy Phong lại vẫn bình tĩnh, anh ta vò nhàu tờ giấy, ném vào trong thùng rác, sau đó tiện tay nghe điện thoại đang đổ chuông bên cạnh. “Ông Thịnh.” Mục Duy Phong vừa lên tiếng lại bắt đầu họ dữ dội. Khụ khụ, lại một ngụm m.á.u nữa b.ắ.n ra. Dù cách đường dây điện thoại nhưng Thịnh Thanh Đường ở đầu dây bên kia vẫn nghe ra được vấn đề, ông biển sắc: “Bệnh của cháu nặng hơn rồi à?” “Vẫn ổn ạ.” Mục Duy Phong khẽ lau vệt m.á.u bên khóe môi, cười khổ: “Ít nhất bây giờ sẽ không chết.” “Cháu cháu cháu!” Thịnh Thanh Đường vô cùng sốt sắng: “Sao cháu không nói với ông?” Thực ra Thịnh Thanh Đường từng có suy nghĩ sẽ nhận học trò, người đó chính là Mục Duy Phong. Khi ấy, ông còn đảm nhận chức hội trưởng Hiệp hội Nghệ thuật Thư pháp nước Hoa, vẫn đang sống ở Để đô. Ông đã quen Mục Duy Phong trong một buổi triển lãm thư pháp. Trong thế hệ trẻ cùng trang lứa mà ông đã gặp, ngoại trừ Doanh Tử Khâm, chỉ có chữ của Mục Duy Phong là đẹp nhất. Những Mục Duy Phong lấy lý do sức khỏe quá kém để từ chối lời mời làm học trò của ông, có điều quan hệ giữa hai người họ vẫn luôn rất tốt. Tuần nào ông cũng nói chuyện điện thoại với Mục Duy Phong, mỗi tháng còn đến Đế đô một chuyến nhưng đều không nhìn ra Mục Duy Phong có điểm gì lạ. Thịnh Thanh Đường còn cho rằng bệnh của Mục Duy Phong đã khỏi hẳn. Không ngờ lại ngày một nghiêm trọng hơn. Năm nay Mục Duy Phong mới hai mươi tuổi mà cơ thể đã yếu ớt như vậy. “Cháu hiểu tình hình sức khỏe của mình mà.” Mục Duy Phong không nói gì, còn khẽ mỉm cười: “Ông Thịnh, vừa rồi cháu đang viết chữ cho ông, định gửi sang cho ông nhưng không cẩn thận làm hỏng mất rồi.” “Đã là lúc nào rồi mà cháu còn nghĩ đến chuyện chữ nghĩa?” Thịnh Thanh Đường càng tức giận: “Không khiến người ta bớt lo, y hệt thằng con hói đầu của ông. Cháu chờ đấy, ông quen một vị thần y, chắc chắn cô ấy có thể chữa khỏi cho cháu.” Mục Duy Phong ngẩn ra, chưa kịp đợi anh ta nói gì, Thịnh Thanh Đường ở đầu dây bên kia đã cúp máy. Anh ta khẽ thở dài, lắc đầu. Anh ta đã khám rất nhiều bác sĩ, cũng tới cả nhà họ Mộng. Có điều không mời được thành viên dòng chính của nhà họ Mộng khám nên bệnh tình của anh ta vẫn mãi chẳng khá hơn. Anh ta không có tham vọng quyền lực quá lớn cũng không muốn thừa kế nhà họ Mục anh ta chỉ hy vọng có thể dùng thân phận người thừa kế để mời thành viên dòng chính nhà họ Mộng chữa bệnh cho anh ta. Dù sao anh ta vẫn còn một cô em gái cần phải chăm sóc. Chỉ tiếc, thần y đâu có dễ tìm như vậy. Mục Duy Phong uống một viên thuốc rồi lại tiếp tục viết chữ. *** Bên kia, lúc Doanh Tử Khâm nhận được điện thoại của Thịnh Thanh Đường, cô đang lướt xem đề giáo sư Tả Lê gửi cho mình. “Tiểu thần y, tôi có một yêu cầu quá đáng.” Thịnh Thanh Đường đi thẳng vào vấn đề: “Tôi có một học trò không tính là học trò. Cậu ấy bị bệnh rất nặng, bị từ trong bụng mẹ. Nhiều năm như vậy nhưng càng lúc càng nghiêm trọng, có thể nhờ cô kiểm tra giúp cậu ấy không?” Không đợi Doanh Tử Khâm trả lời, ông vội để thêm: “Tùy ở cô thôi, tôi không ép đầu.” Tay Doanh Tử Khâm hơi khựng lại: “Những bác sĩ khác không kiểm tra ra à?” “Đúng vậy.” Thịnh Thanh Đường thở dài, vừa lo lắng vừa buồn bã: “Gia tộc cậu ấy cũng không nhỏ, sao lại không chữa được bệnh của cậu ấy chứ?” Doanh Tử Khâm hơi trầm ngâm rồi nói: “Người đó có thể tới thành phố Hộ không?” “Có thể có thể.” Doanh Tử Khâm vô cùng mừng rỡ: “Tôi sẽ gọi điện bảo cậu ấy tới luôn. Tiểu thần y, cổ cần gì tôi đều có thể đưa đến cho cô.” “Để đến lúc đó rồi tính.” Tay Doanh Tử Khâm không ngừng chọn đề, cô bình thản bổ sung: “Tôi chữa bệnh cũng phải xem có duyên hay không.” “Đúng rồi, tiểu thần y, có một triển lãm tranh và thư pháp quốc tế, tôi đã gửi bộ chữ cô viết cho tôi qua đó triển lãm rồi.” Thịnh Thanh Đường lại nói: “Chắc chắn sẽ giành được giải nhất.” Nghe vậy, Doanh Tử Khâm hơi hứng thú: “Có tiền hay đồ ăn ngon không?” Thịnh Thanh Đường sững người, một lúc lâu sau, ông mới nói: “Hình như không có, nhưng mà tiểu thần y, danh tiếng của cô chắc chắn sẽ vang xa.” Sau đó, ông bị cô lạnh lùng cúp điện thoại cái rụp. *** Chuyện ISC sắp được tổ chức, ngoại trừ trường cấp ba thì cũng bắt đầu lan truyền trên mạng. Có không ít cuộc thi cấp quốc tế, đặc biệt là trong lĩnh vực thể dục thể thao, nhưng cuộc thi học thuật với quy mô lớn như thế này là lần đầu tiên diễn ra. Nước Hoa có tổng cộng sau cái tên được vào thẳng vòng thi quốc tế. Trung học Thanh Trì một người, trường trung học trực thuộc Đại học Để đô hai người, ba người còn lại thuộc ba trường cấp ba khác. Sau khi sáu cái tên này được xác định, danh sách được công bố thắng trên trang web chính thức của bộ Khoa học nước Hoa. Rất nhiều người chú ý đến ISC đều đi xem, sau khi xem xong, bọn họ hưng phấn chạy về Weibo thảo luận. “Sáu người này có thể vào thẳng vòng thi quốc tế, chắc đến lúc đó sẽ đại diện cho nước Hoa xuất chiến nhỉ?” “Tôi tra một người trong số đó, quả thực rất đỉnh, mới mười bảy tuổi đã giành được rất nhiều giải thưởng, anh hùng xuất thiếu niên.” “Không không không, không phải ai cũng giỏi đâu, năm người khác tôi đều có ấn tượng. Một người giành được tổng cộng ba huy chương vàng IMO, IOI, CHO, một người được cửa đi học tại trường đại học hạng hai thế giới, ba người còn lại cũng giành được không ít giải thưởng lớn. Nhưng mà Doanh Tử Khâm là ai? Từng giành được giải thưởng học thuật gì à? Tại sao có thể xếp chung với năm người còn lại? thế này chẳng là kéo chân quốc gia ư?”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256
Chương sau