Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300
Chương sau
Rất rõ ràng, tài khoản này thuộc về trường Đại học Norton. Nhưng rốt cuộc có phải hiệu trưởng của trường Đại học Norton hay không t3hì không ai dám chắc. Cũng giống như người đứng đầu gia tộc Laurent, hiệu trưởng của Đại học Norton cũng rất thần bí, gần như chưa1 từng xuất hiện, có chuyện gì cũng do cấp dưới ra mặt giải quyết. So với người đứng đầu gia tộc Laurent thì người trên diễn đàn NO9K càng có hứng thú hơn với hiệu trưởng của Đại học Norton. Nghe nói vị hiểu trưởng này có trình độ rất cao về thuật giả kim, tuy b3ản thân không ở trong giới giả kim châu u, nhưng về cơ bản, trong giới giả kim không có ai sánh được với ông ấy. Thậm chí còn có lời đồn r8ằng, độc dược sư đứng đầu bảng xếp hạng chưa từng xuất hiện lần nào, cũng chính là hiệu trưởng của Đại học Norton. Sau khi câu trả lời của Đại học Norton được đăng lên thì bài viết tự động khóa lại, người đến sau không thể tiếp tục tham gia trả lời bài viết này được nữa. Có được thông tin chính xác rồi, Doanh Tử Khâm bèn thò tay xóa đi bài viết treo thưởng. Cô nhắm mắt lại, nhớ tới những chuyện đã xảy ra rất lâu về trước. Sau khi cô trở lại Trái đất đã đọc lại toàn bộ lịch sử hơn hai trăm năm khi cô không có mặt ở đây. Theo như ghi chép trong sách lịch sử thì người đứng đầu mạnh nhất của gia tộc Laurent – Xander Laurent đã c.h.ế.t trong một vụ ám sát, khi đó anh ta chỉ mới 33 tuổi. Ngay sau đó, gia tộc Laurent nhanh chóng lụn bại, không còn là kẻ thống trị của Firenze nữa. Thực ra cũng không hẳn là lụn bại, mà là rút về ẩn cư. Cô đã giúp Xander thay đổi thời điểm tử vong của anh ta, nhưng bởi vì anh ta không phải là người bình thường như Thương Diệu Chi, cho nên gặp phải rất nhiều hạn chế. Một trong số đó chính là phải rất lâu sau, Xander Laurent mới có thể tỉnh lại được. Cho nên, trước khi cô rời khỏi Trái đất, đã đóng băng anh ta lại. Bằng không, cho dù cơ thể của Xander Laurent đã trải qua sự cải tạo của thuật giả kim thì cũng không đủ để anh ta sống đến tận bây giờ. Cũng giống như cổ võ có thể gia tăng tuổi thọ của con người đến cực hạn, trong giới giả kim, sau khi cơ thể được cải tạo, tuổi thọ cũng rất dài. Tùy theo sức mạnh của cơ thể mà có thể sống tới 200 năm, nhưng tuyệt đối không thể vượt quá 320 năm. Đối với thế giới bình thường mà nói, 300 năm quả thật không khác gì câu chuyện nghìn lẻ một đêm. Nhưng vốn dĩ chuyện người bình thường có thể sống tới 130 tuổi cũng không phải chuyện gì quá kỳ lạ. Đương nhiên, thế giới này vẫn có những thứ siêu nhiều khác, chỉ có điều không công bố rộng rãi mà thôi. Ví dụ như có những người vì một vài nguyên nhân đặc biệt nào đó, mà bọn họ có thể sống rất lâu, rất rất lâu. Thật không may là cô quen biết không ít những người thuộc dạng này, cho nên cô mới không muốn ra mặt. Sau khi giải trừ đóng băng, Xander Laurent đã tỉnh lại, một lần nữa nắm quyền cai trị Firenze. Cho nên trong 100 năm gần đây, gia tộc Laurent mới tái xuất trong tầm mắt của mọi người. Điều duy nhất cô không ngờ tới là, anh ta lại là một người kẹt xỉ đến thế, ngủ một giấc dậy, năng lực kinh doanh thậm chí còn cao hơn lúc trước. Trước đây chỉ kiếm tiền ở châu u, còn giờ đã mở rộng phạm vi ra toàn thế giới. Còn về nhà giả kim điên khùng nào đó… Doanh Tử Khâm dường như nghĩ tới điều gì. Cô muốn mau chóng đi gặp thử một lần. Cô cầm cuốn lịch bên cạnh mình lên, xem ngày tháng. Chờ Ôn Thính Lan thi đại học xong, cô mới tới châu u. Tâm lý của em trai cô quan trọng hơn, không thể để cảm xúc của cậu trải qua một trận phong ba nào nữa. Đột nhiên, trang cá nhân của cô tự động nhảy ra một khung chat. Doanh Tử Khâm liếc mắt nhìn, rất muốn tắt đi. ID của đối phương chỉ là 1 con số 10, avatar cũng trắng xóa. [10]: Quay lại rồi à? [Thần toán]: Cứ xem như tôi c.h.ế.t rồi. [10]:… [10]: Tốt lắm, giọng điệu này thì đúng là cô rồi. [Thần toán]: Không có việc gì thì đừng có tìm tôi, có việc cũng không được. [10]: Xem ra tôi treo cổ lên vị trí đầu tiên bảng săn thưởng là một quyết định sáng suốt nhỉ, rồi cũng có ngày ép cô phải xuất hiện. Các thợ săn đầu có biết, đứng đầu bảng săn thưởng thực ra là do nội bộ của diễn đàn NOK treo lên. Hội kín được thành lập vào ngày 22 tháng 10 năm 1996, thời gian đăng ký tài khoản của Doanh Tử Khâm trùng khớp với thời gian thành lập hội. Ban đầu, hội kín chỉ có 4 người. Không biết có phải trùng hợp hay không, nhưng ba người còn lại, thật sự là loại có thể sống được rất lâu. Lúc đăng nhập vào tài khoản này, Doanh Tử Khâm đã biết là mình sẽ bị tìm ra. Tài khoản này của cô, tên đăng nhập thực ra là biệt danh cô dùng lúc đăng ký Hội kín, mật mã là số hiệu. Chỉ có mình tài khoản của cô như vậy, bởi vì ba người kia biết cô có thể bói ra được, thuận tiện cho việc cô đăng nhập vào diễn đàn. [Thần toán]: Ồ, anh có thể tìm được tôi, xem như tôi thua. [10]: … Tôi sai rồi. [10]: Bỏ đi, biết cô vẫn còn sống là được rồi, nhưng mà, 200 năm nay cô ở đâu thế? [Thần toán]: Đổi phương đã không còn là bạn bè với bạn, xin hãy kết bạn trước để có thể tiếp tục cuộc nói chuyện. (10):… Nhà họ Phỏ. Ông cụ Phó ăn xong bữa sáng liền đuổi hết những người khác đi, một mình ra ngoài tản bộ, Lúc trước Phó Minh Thành và mấy đứa con khác của ông cụ Phó còn có thể mượn cớ là sức khỏe ông không tốt, phải cử người đi theo. Nhưng giờ đây mắt thường cũng có thể nhìn thấy được là cơ thể của ông cụ Phó còn linh hoạt hơn cả Phó Minh Thành, bọn họ không thể dùng cái cớ này được nữa. Nói là muốn đi theo bảo vệ, đề phòng ông cụ Phó xảy ra chuyện, nhưng thực tế là đi theo giám sát. Phần lớn cổ phần của Tập đoàn Phó thị vẫn nằm trong tay ông cụ Phỏ. Mà ông lại đối xử rất tốt với Phó Quân Thâm, Phó Minh Thành chỉ sợ ngày nào đó ông cụ Phỏ không tỉnh táo, đem toàn bộ cổ phần cho cái thằng vô tích sự động đầu hồng đấy kia. Phó Minh Thành cũng biết ông ta không có lý do gì ngăn cản ông cụ Phó ra ngoài, chỉ là trong lòng rất không cam tâm. Ông ta quay đầu, nói với Phó phu nhân: “Bà nói xem những người kia rốt cuộc có lại lịch thế nào? Nếu bọn họ tài giỏi như thế thì tại sao ba năm trước không chữa khỏi bệnh cho ông cụ đi, lại phải kéo dài đến tận ba năm sau?” Bắt bọn họ đợi suốt ba năm ròng cũng không đợi được đến ngày tiễn ông cụ Phó ra đi. Phó phu nhận biết không phải Phó Minh Thành muốn tìm câu trả lời từ bà ta, mà chẳng qua chỉ muốn giải tỏa nỗi bức bối trong lòng mà thôi. Vậy nên Phó phu nhân an ủi ông ta: “Nói thế nào thì ông cụ cũng là bố của chúng ta, ông cụ khỏe mạnh thì chúng ta nên vui mừng mới phải, lỡ như ông cụ ra đi như thế thật, thì ai mà biết được liệu trong di chúc ông cụ có để lại hết mọi thứ cho Quân Thâm hay không?” “Như thế này ngược lại càng tốt, có thể cho Dực Hàm thêm cơ hội thể hiện trước mặt ông cụ.” Nhắc tới con trai cả, sắc mặt Phó Minh Thành mới tốt lên kha khá: “Dực Hàm cũng sắp từ Để đô trở về rồi, con trai của chúng ta tất nhiên là người xuất sắc nhất.” Không giống Phó Quân Thâm, chẳng được tích sự gì. Phó phu nhân cũng rất vui mừng, lại nói tiếp: “Mấy hôm trước tôi tới nhà họ Giang, bàn bạc với Giang lão phu nhân vài chuyện, bà ấy muốn tìm đối tượng khác cho Mạc Viễn, ông cũng để ý giúp tôi xem ai trong nhà họ Phó thì phù hợp.” Ngày 7 tháng 6, bày rưỡi sáng, đã có người đứng đợi trước khu vực thi. Khu vực thi đại học được phân theo địa phương mà thí sinh báo danh cư trú, nhưng lớp xuất sắc thì đặc biệt hơn, vì đăng ký thi thống nhất, cho nên được phân đến cùng một địa điểm thi. Ôn Thính Lan không đánh thức Doanh Tử Khâm và Ôn Phong Miên còn đang say giấc, một mình đi tới trường thi. Tám giờ sáng, Ôn Phong Miên đuổi kịp tới nơi: “Dũ Dũ, sao thế con, sao lại chạy trước một mình thế?” “Bố, con đã lớn thế này rồi.” Khóe miệng của Ôn Thính Lan hơi trễ xuống: “Có còn là trẻ con nữa đâu.” “Không phải trẻ con cũng không được.” Ôn Phong Miên vừa giận vừa thấy buồn cười: “Đây là kỳ thi đại học, rất quan trọng.” Ngón tay Ôn Thính Lan hơi co lại. Đúng vậy, rất quan trọng. Cậu không có được suất đi phỏng vấn ở Đại học Norton, cho nên thi đại học là con đường duy nhất. Nhưng ngược lại, trạng thái của cậu đối với thi cử lại rất tốt. Cậu cảm thấy người ra để cho cụm thi ba trường lần trước cũng khá là ngốc. Ôn Thính Lan ngó ra đằng sau lưng Ôn Phong Miên, không nhìn thấy Doanh Tử Khâm, nhưng lại nhìn thấy Phó Quân Thâm, người đã đưa Ôn Phong Miên tới đây. Cậu hơi thất vọng. “Tìm chị của em à?” Phó Quân Thâm khom người xuống: “Gọi tiếng anh đi thì anh bảo cho.” Ôn Thính Lan: “…” “Không trêu em nữa.” Phó Quân Thâm đứng thẳng người dậy, hất cằm về phía bên phải đằng trước: “Chị em đang đi lấy giấy báo dự thi cho em, lát nữa sẽ qua đây.” * Trong khu vực nghỉ. Cô giáo chủ nhiệm đang phát giấy báo dự thi cho các em học sinh, Vì để tránh trường hợp học sinh làm mất giấy báo dự thi nên trước giờ Thanh Trí đều để giáo viên giữ hộ cho cả lớp đến trước khi thi sẽ phát cho các em. Cô giáo chủ nhiệm cũng vừa mới tới. Doanh Tử Khâm bước vào, xếp hàng đằng sau các bạn học sinh khác. Cô mặc quần dài áo ngắn tay, đội mũ bóng chày. Cách ăn mặc rất phổ thông, nhưng lại vô cùng bắt mắt. Cho dù kỳ thi đại học là một chuyện trọng đại khiến mọi người đều căng thẳng, nhưng cũng không ngăn được những người xung quanh thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn. “Ấy! Em là…” Cô giáo chủ nhiệm nhìn cô bé quen mắt, nghĩ ngợi mấy giây mới mừng rỡ nói: “Em là chị gái của Thính Lan, đứng đầu khối 11 phải không?” Doanh Tử Khâm gật đầu: “Em đến lấy giấy báo dự thi cho em ấy.” “Cô có nghe thầy Từ và cô Đặng nói về em, em thật sự rất giỏi đấy.” Cô giáo chủ nhiệm vừa tìm giấy báo dự thi trong túi tài liệu, vừa nói với cô: “Gen nhà em tốt thật, Thính Lan cũng là thiên tài, đúng là…” Cô ấy nói tới đây thì chợt ngừng lại, mặt mày biến sắc. Doanh Tử Khâm nhíu mày: “Cô ơi, sao thế ạ?” “Khoan đã.” Cô giáo chủ nhiệm cuống lên: “Để cô tìm lại đã, cô đã xếp theo mã học sinh mà.” Nhưng đã tìm rất lâu mà cô giáo chủ nhiệm vẫn không tìm thấy. Cô ấy thậm chí còn đổ hết số giấy báo dự thi còn lại ra, đặt từng cái một lên trên bàn, nhưng vẫn không tìm thấy tờ giấy báo của Ôn Thính Lan đầu. “Chuyện gì vậy chứ?” Cô giáo chủ nhiệm cuống đến mức toát cả mồ hôi: “Rõ ràng cô đã mang theo toàn bộ số giấy báo dự thi đi rồi, còn kiểm tra đi kiểm tra lại mấy lần, sao lại không thấy của em Ôn Thính Lan đâu cả.” Thi đại học không giống với các kỳ thi bình thường, không có giấy báo dự thi thì không thể vào thi được. “Làm sao đây?” Cô giáo chủ nhiệm sắp khóc đến nơi: “Cô làm mất giấy báo dự thi của Thính Lan rồi.” Dạy học bao nhiêu năm nay, nhưng cô ấy chưa từng gặp phải chuyện này. Chuyện ồn ào đến mức bắt đầu thu hút sự chú ý của những người khác. “Giấy báo dự thi mất rồi, không phải chứ? Thế làm sao mà thi?” “Chỉ có thể đợi năm sau thôi, nhưng đối với học sinh mà nói, đây là một đả kích tâm lý nặng nề, năm sau chưa chắc đã thi tốt được.” “Ai mà đen đủi vậy, giấy báo dự thi mà cũng mất.” Tìm thế nào cũng không tìm thấy, cô giáo chủ nhiệm không kìm được, nước mắt bắt đầu lăn dài trên gương mặt, cô ấy nức nở nói: “Cô có lỗi với Thính Lan, nếu thằng bé không thể tham gia thi đại học, thì phải…” Đôi mắt phượng của Doanh Tử Khâm hơi nheo lại. Cô quay đầu, bước về một phía khác. Sau khi lại gần, tay phải cô nắm lấy bả vai của một nữ sinh, giọng điệu lạnh lùng. “Lấy ra đây.”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300
Chương sau