Chuyển ngữ: Cỏ dại
Thực sự không lay chuyển được ý của Vũ Quân, những người hầu đều biết vị trí của hắn ở nước Cúc Lương, nhìn ngó lẫn nhau, cuối cùng vẫn sợ hãi mà đưa giường tới. Giờ đây tới lượt Đồng Dao xấu hổ không biết nên làm gì bây giờ.
“Vũ Quân, có lẽ nên hỏi ý kiến của bệ hạ.”
“Nàng là vương phi của ta, sớm muộn gì cũng sẽ ở cùng ta, cần gì phải bẩm báo.”
“Nhưng…”
Chưa nói hết câu, đã thấy đôi mắt nâu nhạt của Vũ Quân có chút buồn bã, Đồng Dao đành miễn cưỡng mà nuốt lại lời nói.
“Nàng ngủ đi, ta nhìn nàng.” Ánh mắt Vũ Quân tràn đầy sự ân cần quan tâm.
“Ngươi nhìn ta, ta cũng không ngủ, làm sao mà ngủ được.” Đồng Dao càng cảm thấy xấu hổ hơn.
“Ta không nhìn nữa, nàng ngủ ở giường ta.”
Hắn nói để giường cho cô ngủ.
Đồng Dao nghe được mà đầu đổ mồ hôi lạnh, ngoan ngoãn đi tới giường mới: “Vậy ngươi cứ nhìn đi.”
Nhưng Đồng Dao vừa mới nằm xuống, không lâu sau Vũ Quân đã ngủ trước. Đồng Dao nhìn khuôn mặt không chút tà niệm của hắn, cũng thở dài nhẹ nhõm.
Gần đây giấc ngủ của Đồng Dao rất nông, chỉ cần có chút động tĩnh lập tức sẽ giật mình tỉnh giấc.
Sau đó, cô phát hiện người hầu từ ngoài cửa đi vào, là người hầu bên cạnh Bắc Minh Quân.
Hắn sợ làm phiền giấc ngủ của Vũ Quân, quay về phía Đồng Dao dùng khẩu hình, không phát ra tiếng: “Bệ hạ, cho mời công chúa.”
Đồng Dao gật đầu, nhẹ nhàng đứng lên, thấy Vũ Quân đang ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thi-diem-hau/1572801/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.