Chuyển ngữ: Cỏ dại
Xe ngựa chậm rãi tiền về nước Cúc Lương.
Cả thành trì giống như một tòa lô cốt vĩ đại, xung quanh được xây dựng bằng những tảng đá lớn, bức tường thành dường như không ngừng kể cho mọi người biết sự uy nghiêm hùng vĩ của đất nước này.
Cánh cổng lớn màu đỏ thẩm của nước Cúc Lương từ từ mở ra, xe ngựa thoải mái đi vào. Đồng Dao khẽ vén rèm lên, chào đón cô là mùi muối mặn.
Thành trì của nước Cúc Lương to gấp đôi nước Chư Lương, nước Cúc Lương sở hữu một bến tàu lớn, vận tải phát triển, tấp nập, nhân dân cũng dựa vào biển và nghề đánh cá mà trở nên giàu có sung túc. Nhưng trái lại, đất đai ở đây bị nhiễm mặn quá cao, không thích hợp để các loại cây nông nghiệp phát triển, mà nước Chư Lương đất đai phì nhiêu và có lượng lương thực dự trữ dồi dào.
Xe ngựa từ từ tiến vào, rất nhiều nô lê và dân nghèo ở chợ đi lại như mắc cửi, cho dù có nhiều xe ngựa, nhưng cũng không ai quan tâm.
Trong lòng Đồng Dao có chút nghi ngờ, chuyện Vũ Quân tới nước Chư Lương tuyển phi ra sao, ai cũng biết, nhưng tại sao khi trở về nước Cúc Lương, lại có vẻ im hơi lặng tiếng thế này.
Cho dù cảnh tượng không phô trương, nhưng ít nhất cũng phải có một phái đoàn ra tiếp, nhưng người ở đây không có ai biết việc hoàng tử đã trở về.
Quay đầu lại nhìn Vũ Quân, hàng lông mi buông xuống, mắt tỏ vẻ thản nhiên, khuôn mặt không có chút biểu cảm gì.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thi-diem-hau/1572798/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.