Chuyển ngữ: Cỏ dại
Trải qua đêm bão táp kia, Đồng Dao mệt mỏi tới mức không đứng dậy nổi, toàn thân đau nhức. Tới khi tỉnh lại, đã không thấy bóng dáng Nhuận Ngọc.
Mở mắt ra, bên ngoài ánh nắng mặt trời đang chiếu sáng, ánh sáng chói khiến người ta phấn chấn.
“Công chúa, người đã tỉnh rồi, nô tỳ đã chuẩn bị nước, người rửa mặt đi!” Một bóng dáng quen thuộc xuất hiện bên giường Đồng Dao.
“A Ứng?” Đồng Dao mở to hai mắt nhìn: “Làm sao ngươi lại ở đây?”
A Ứng cười hồn nhiên: “Sáng sớm hôm nay, người hầu bên cạnh bệ hạ tới truyền chỉ, lệnh nô tỳ về đây hầu hạ người.”
Đồng Dao kinh ngạc.
“Công chúa, giờ đây nô tỳ lại có thể hầu hạ người! Đã lâu A Ứng không được nhìn thấy người, nô tỳ rất nhớ người!” A Ứng vô cùng kích động, khuôn mặt nhỏ tái nhợt sáng bừng lên.
“A Ứng, ngươi gầy đi. Dạo này có khỏe không?”
“Sau khi rời khỏi công chúa, nô tỳ bị phân tới phòng thêu, giúp đỡ cung nữ, giặt quần áo, cũng không vất vả.” A Ứng cúi đầu: “Chỉ là, nô tỳ là dân nước Hồng Ngọc, dân Chư Lương đều nói… nói là chúng ta hại tiên đế, cho nên…Cho nên…”
Đồng Dao khẽ thở dài, việc này trong lòng cô rõ hơn ai hết. Chính cô cũng có thời gian dài làm cung nữ, số phận của A Ứng hiển nhiên so với cô cũng không tốt hơn. Kéo tay nàng để nhìn, cũng đã thành màu tím đỏ, làn da khô ráp bị tróc ra rất nhiều, đột nhiên trong lòng có chút khó chịu.
“Gìơ thì tốt rồi công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thi-diem-hau/1572785/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.