Chuyển ngữ: Cỏ dại
Đồng Dao chạy vội ra cửa, sải bước đi ra ngoài, khép kín cửa. Khoé mắt Nhuận Ngọc loé sáng nhìn thân ảnh đi ra cửa, ánh mắt lạnh tới thấu xương…
Đồng Dao cầm thuốc A Mễ Na đưa rắc lên lưng, nhưng lúc này cô lại hy vọng thứ mình rắc không phải thuốc bột này mà là rượu mạnh. Như vậy miệng vết thương của cô càng thêm đau, đau đến mức làm cho cô có thể quên hết thảy.
Chính Đồng Dao cũng không lường trước được, Nhuận Ngọc vẫn như cũ mang cho cô nhiều chấn động tới như vậy. Hiện tại cô ngay cả nghĩ cũng không muốn, không dám nghĩ tới khuôn mặt của Nhuận Ngọc, không dám nghĩ tới khuôn mặt của A Mễ Na, lại càng không dám nghĩ tới bộ dáng bọn họ nằm chung một chỗ. Trong lòng Đồng Dao đau đớn đến run lên.
Nếu không có cái nên có, rốt cuộc cả đời cũng không nên gặp người này nữa, mới là một loại giải thoát thật sự.
Bình thường Nhuận Ngọc chỉ ở trong phòng phi tử vài canh giờ, rất ít khi ở lại qua đêm ở đó. Cho dù ngủ lại, cũng là thời điểm khi trời trưa sáng liền rời đi. Đồng Dao chưa kịp ngủ đã bị gọi. Nói là A Mễ Na kêu cô mang chậu rửa mặt vào trong phòng…
Thật khó có thể tạm thời đứng tránh ra một bên, thực tại ép nàng phải đối mặt với Nhuận Ngọc. Gìơ đây miệng vết thương của Đồng Dao như bị xát muối.
Nhưng cô cũng không có biện pháp, đành đun nước nóng đem vào phòng.
Khẽ gõ cửa. Bên trong truyền tới tiếng của A Mễ Na.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thi-diem-hau/1572776/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.