Hạ Dương là một người vui vẻ, lúc nào cũng lạc quan và tươi cười. Cho nên đối với sự rung động nhất thời này, Hạ Dương càng không cảm thấy buồn cười, chỉ cảm thấy hạnh phúc.
An Minh Sơn hôm nay về nhà sớm hơn mọi khi một chút, lúc này Hạ Dương đang nấu bữa tối. An Minh Sơn mua về một con gà quay, gọi Hạ Dương ra, bảo cậu cầm theo hai lon bia trong tủ.
-Ba? Nhưng con đang nấu cơm mà.
-Thức ăn để ngày mai ăn cũng được. Nay ba mua được một con gà quay ngon, chúng ta cùng uống bia ăn gà. Nào, ngồi xuống đây.
Hạ Dương buồn cười gật đầu ngồi xuống bên cạnh ba mình.
-Video hôm nay con hát ở lễ tổng kết trường gửi cho ba, ba đã xem chưa?
Hạ Dương vừa nói, vừa xé miếng gà cho vào miệng nhai. An Minh Sơn gật đầu cười, rót thêm bia vào cốc
-Đã xem rồi, xem lúc đợi chủ tịch Vũ. Con hát hay đó, ba không ngờ con thế này mà hát cũng được.
Hạ Dương bĩu môi, vì ăn gà cho nên dính đầy mỡ. An Minh Sơn phiền não lắc đầu ném cho cậu tờ giấy ăn
-Ba đừng phủ nhận tài năng của con. Mà sao lại đợi chủ tịch Vũ, là Vũ Quân Thành đúng không, ba làm tài xế cho anh ta từ bao giờ thế?
-À...lúc đó ba đang ở Khải Uy Vũ đợi Bạch Nhất Thiên để đưa cậu ấy đến trường quay phim, thì chủ tịch Vũ nói đưa cậu ta đến chỗ nhà hàng gặp đối tác, lúc đó cũng chưa đến giờ quay của Bạch Nhất Thiên nên ba đưa Vũ Quân Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-the-quay-lai-nhin-em-khong/97338/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.