Hạ Dương ngẩn người, sau mới vội vàng gật đầu, ánh mắt mang theo chút khẩn trương hiếm có. Vũ Quân Thành nhếch mép cười
Hai người sau đó về thẳng nhà của anh. Hôm nay bác quản gia không có ở đây, cho nên căn nhà rộng lớn chỉ có hai người. Hạ Dương đang định đi tắm thì có điện thoại của ba gọi tới, cậu vội vàng chạy vào phòng khách lấy điện thoại rồi nói chuyện với ba một lúc. Vũ Quân Thành về nhà uống một ly rượu nhẹ, lúc Hạ Dương nói chuyện điện thoại thì anh cũng lên tầng đi tắm. Lát sau, khi Hạ Dương đi tắm rồi thì anh cũng tắm rửa xong rồi mang theo một cái túi đồ xuống dưới lầu.
Vũ Quân Thành vắt chéo chân nhàn nhã ngồi xem tạp chí, sau đó liền nghe thấy tiếng gọi của Hạ Dương. Khóe môi anh cong lên, mang theo cái túi đồ đi đến trước cửa phòng tắm
-Vũ tiên sinh...thật ngại quá, em để quên quần áo bên ngoài rồi...anh lấy giúp em với, em để trên ghế á.
Hạ Dương hé mở cửa, cánh tay trắng bóc, cổ tay nhỏ tinh tế thò ra ngoài, Vũ Quân Thành mỉm cười, sau đó đưa túi đồ cho Hạ Dương.
-Tôi đợi em trên phòng.
Hạ Dương ngẩn người rồi nhanh chóng đáp ứng. Cậu dùng tốc độ nhanh nhất để tắm rửa, nhưng những chỗ quan trọng thì nhất định phải tắm thật kỹ nha.
Lúc mở túi đồ, Hạ Dương đứng hình.
Đây chẳng phải là trang phục của cậu trong Dạ Phong Hiên hay sao, Vũ Quân Thành có nhầm lẫn gì không? Tại sao anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-the-quay-lai-nhin-em-khong/2096812/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.