Hạ Dương đương nhiên vui vẻ, lập tức đồng ý.
-Anh ăn jelly không?
-Jelly?- Vũ Quân Thành nhíu mày
-Là kẹo dẻo đó, ngọt, lại còn thơm nữa.
-Đây chẳng phải là dành cho trẻ con sao?-Vũ Quân Thành nhướng mày
Hạ Dương bĩu môi, cho một miếng vào miệng, vừa nhai vừa nói
-Ai quy định jelly là dành cho trẻ em. Vũ tiên sinh, chúng ta đi luôn được không?
Hai người ra đến hành lang thì gặp Bạch Nhất Thiên.
-Ồ...hai người đang đi chung sao?
Hạ Dương gật đầu cười, Vũ Quân Thành không lên tiếng. Bạch Nhất Thiên nheo mắt nhìn Vũ Quân Thành rồi nói
-Anh trở thành kim chủ của Hạ Dương từ bao giờ vậy?
-Bạch tiên sinh, chúng tôi không phải là
-Tôi có phải giải thích cho em về việc này sao? Quan hệ giữa tôi và Hạ Dương không cần em quan tâm đến.-Vũ Quân Thành nói rồi đi lên phía trước.
Hạ Dương định chạy theo lại bị Bạch Nhất Thiên giữ lại kéo vào phòng rồi chốt cửa
-Anh làm gì vậy?-Hạ Dương nhíu mày
-Tôi đã cảnh cáo cậu rồi, cậu còn cố tình?-Bạch Nhất Thiên khoanh tay nhìn Hạ Dương
-Bạch tiên sinh, Vũ tiên sinh có bao dưỡng tôi hay không là việc của tôi.
-An Hạ Dương! Cậu có biết mình đang nói gì không?
-Xin lỗi, tôi còn có việc.-Hạ Dương định đi thì bị y giữ lại
Bạch Nhất Thiên đẩy Hạ Dương, bị bất ngờ không kịp đề phòng,Hạ Dương ngã ra phía sau, lưng đụng phải bàn, cậu đau đến mức kêu thành tiếng. Cửa lúc này mở ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-the-quay-lai-nhin-em-khong/2096802/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.