Hạ Triêm hơi cựa mình, mặc dù ga giường dưới thân đã được đổi, nhưng cậu vẫn mất mặt đến mức muốn tự chôn mình.
Vừa bị chịch tiểu vừa bị ngất xỉu, riêng bất kì cái nào thôi đã đủ mất mặt rồi, chứ đừng nói bây giờ là hai điều xảy ra cùng một lúc.
Từ Vi Trần hút xong một điếu thuốc trên ban công, thấy Hạ Triêm đã tỉnh thì đi đến bên giường, nhẹ giọng hỏi cậu: "Có khó chịu ở đâu không?"
Hạ Triêm giấu mình trong chăn, nhưng lại không trốn hẳn hoi, vẫn cứ phải uốn éo tới lui.
Từ Vi Trần nhẹ vỗ mông cậu qua lớp chăn, "Hạ Triêm Triêm, em cuốn chăn thì muốn tôi ngủ thế nào đây?"
Hạ Triêm yên lặng mở chăn ra, "Mau lên."
Từ Vi Trần chui vào chăn, ôm lấy cậu từ phía sau, nói vào tai cậu: "Sao thế Hạ Triêm Triêm, lại dỗi à?"
"Không dỗi, chỉ là quá mất mặt." Hạ Triêm ồm ồm nói.
"Không mất mặt..." Từ Vi Trần vỗ nhẹ lưng cậu, "Dáng vẻ Hạ Triêm Triêm ngất xỉu đái dầm rất đáng yêu."
"A a a a a a!"
Vốn đã đủ xấu hổ mà hắn còn nhấn mạnh thêm lần nữa.
Một lát sau, cậu thấy Từ Vi Trần không nói nữa, bèn chui ra hỏi hắn: "Cái đó... lần sau có thể chơi nữa không?"
Trong mắt Từ Vi Trần lóe lên ánh sáng quỷ dị, "Tất nhiên."
Hạ Triêm lại rụt về.
Học tập, làm tình, cuối tuần này cứ trôi qua như vậy, thứ hai trên đường đến lớp Hạ Triêm gặp Lam Mao đã biến thành Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-the-nao-khong-dinh-bui/2366409/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.