Edit: Sherry
Khối mười hai kiểm tra tháng lần thứ hai, bài thi độ khó cực cao, giống như đợt không khí rét lạnh đến sớm hơn dự kiến đang xâm nhập vào toàn bộ dãy phòng học. Sau khi chấm dứt, sắc mặt mọi người đều nặng nề như bị đông cứng, Chu Hạm Đạm cùng Tề Gia Giai cùng nhau đi ra khỏi phòng thi, người phía sau bỏ hai tay vào túi đồng phục, rầu rĩ không nói.
Chu Hạm Đạm biết sự cố gắng của cô ấy chưa đủ để vượt qua cơn bão tuyết bất ngờ này, cũng không nói nhiều, yên tĩnh đi cùng cô.
Trở về lớp học, các học sinh đều đang sửa soạn cặp sách, có người một mình tiêu hóa buồn vui, có người tâm sự trò chuyện với nhau, nụ cười đắng chát.
Chủ nhiệm lớp vào phòng học dặn dò hai câu, rồi thả chim về tổ.
Đầu mùa đông buổi tối đến rất nhanh, trên đường về nhà, Tề Gia Giai hiếm khi không nói lời nào, sắc mặt còn ảm đạm hơn so với bầu trời đêm, Ngô Dạng lo cô ấy uất ức khó chịu, cùng Chu Hạm Đạm hộ tống cô về nhà.
Cậu không hề chung đường, nhưng vẫn cố ý đi cùng cô ấy.
Mưa bụi dày đặc, ba người cũng không cưỡi xe, che dù chậm rãi bước đi.
Đồng thời mở dù ra, Chu Hạm Đạm thử an ủi Tề Gia Giai hai câu, nhưng cô không giỏi ăn nói, lời lẽ cũng ngây ngô vụng về: "Cũng không phải chỉ một mình cậu khó, tất cả mọi người đều khó như nhau mà, đừng suy nghĩ quá nhiều."
Tề Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-the-chung-minh-toi-thich-em/2069581/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.