"Được, được... Ngươi nói ngươi không phải là Kha Ngữ Lam, vậy ngươi tận mắt nhìn đi! Xem thử đến cùng ngươi có phải là Kha Ngữ Lam hay không!" Bàn tay đang bóp cổ ta của A Quỷ đổi thành kéo vạt áo trước, kéo ta vào Lê Đài Thành.
Nàng mang ta đến trước một sân viện hoang phế, viện không lớn, tường rào nghiêng ngả, xà nhà mục nát, mấy gian nhà ngói cũng bị chôn dưới đất cát, chỉ có tảng đá đen to nằm trước cửa là vẫn sáng bóng như thường.
A Quỷ đứng ở cửa hồi lâu, chậm chạp không bước vào. Trước ngực ta vẫn còn năm lỗ thủng do A Quỷ lưu lại, nếu là vết thương bình thường thì chỉ trong phút chốc là kết vảy, nhưng năm vết thương này thật kỳ lạ, đã nửa khắc* trôi qua mà máu vẫn chảy không ngừng, máu thấm ướt gần hết quần áo của ta, chỉ động một một chút lại giống như đao cắt. Hình ảnh trước mắt ta dần trở nên mơ hồ, phải bắt lấy cánh tay A Quỷ để chống đỡ, để mình không ngã xuống.
(*1 khắc = 15 phút.)
"Nơi đây từng là nhà ta." A Quỷ vuốt tảng đá lớn trước cửa, thở dài nói: "Ta đã đi mọi ngóc ngách trong thành, duy chỉ có nơi này là không dám đến, Ngữ Lam, ngươi có biết ta đã mỏi mòn đợi trong thành này bao lâu không?" A Quỷ khẽ cười hỏi ta, vẻ mặt nàng đã khôi phục như thường, nhìn vết thương đang chảy máu của ta, như thể đang thấy chuyện gì thú vị lắm.
Hai chân ta đã không còn sức lực, yếu ớt nói: "Hai... Hai trăm năm..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh/271898/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.