Chương 25: Phản kích.
Chuyển ngữ: An Linh
Biên tập: Xiaoxin
Lúc thức giấc kéo rèm cửa sổ nhìn ra xa xa, Ôn Uẩn Chi bị cảnh tượng bên ngoài khiến mình ngây ngẩn. Sườn núi như được rắc thêm một lớp đường trắng, dốc rừng tùng xanh ngắt, bạch dương khô vàng, xanh xanh vàng vàng cùng với tuyết và mây trắng xen lẫn một vùng, tạo thành một bức tranh cảnh tuyết ban mai.
“Chi Chi, dậy đi cháu.” Giọng bà nội Ôn vang lên từ ngoài cửa.
“Vâng ạ!” cô cao giọng đáp lại.
Vệ sinh cá nhân xong, Ôn Uẩn Chi nói với ông bà nội đã bắt đầu vào đông, sau này không cần phải dậy sớm làm bữa sáng cho cô nữa.
“Căn tin trường có bán, trên đường cũng có bán đồ ăn sáng.” Cô nói.
Ông nội Ôn: “Sạp hàng ven đường không đảm bảo vệ sinh. Đồ ăn của căn tin cháu lại ăn không quen.” Sống chung mấy tháng, họ hiểu rõ đứa cháu gái từ nhỏ đã sống trong quần là áo lụa, tính khí có chút tiểu thư, chú trọng lại kén chọn.
“Cháu ăn quen rồi ạ.” Cô nhẹ nhàng nói. Thật ra thì số lần cô đến căn tin không quá năm lần.
Bà nội Ôn bùi ngùi: “Cũng không còn làm được mấy ngày nữa.”
Đúng là cô sắp phải quay về thủ đô, hai ông bà cũng không còn mấy dịp để nấu bữa sáng cho cô nữa.
Cô kéo ghế trước bàn ăn ra, ngồi xuống, “Ông bà nội về thủ đô với cháu đi, bố mẹ rất nhớ hai người.”
Bà nội đặt cốc sữa đậu nành trước mặt cô, nói trêu: “Mẹ cháu chả nhớ ông bà đâu.”
Trong lòng bà cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh-thieu-nien/887390/chuong-25.html