Chương 17: Mua đồ ăn sáng
Edit: SuSu
Beta: Xiaoxin
Ôn Uẩn Chi bị ngã nên quần và vớ đều ướt nhẹp, ông nội Ôn đành tranh thủ thời gian đưa cô về nhà.
Hai ông cháu ngồi xe đò để đi về, còn Cố Viêm Sinh thì chạy xe điện theo sau.
Sáng thứ hai đến trường, chân của Ôn Uẩn Chi đã không còn đáng ngại.
Cuộc thi múa ba-lê quốc tế đang đến gần. Vì vậy, cô phải đến trường càng sớm càng tốt.
Khi đến trường, cô vào thẳng phòng tập. Đến trước giờ học sớm một tiếng, cô lấy giày ra tập luyện vài động tác cơ bản.
Ép chân, đứng mũi chân, xoay tròn, nhảy lên, rồi cứ lặp đi lặp lại như vậy hơn một tiếng đồng hồ. Sau khi rời khỏi phòng tập, cô đeo balo đến sân vận động, nghi thức kéo cờ đã cử hành được hơn phân nửa.
Diệt Tuyệt sư thái La Ngọc Anh đang đứng ngay cổng bắt học sinh đi trễ và các bạn không mặc đồng phục.
Ôn Uẩn Chi vừa đến khu vực của lớp mười hai (12),thì đã có người đứng cách đó hơn ba mét gọi cô: "Cái bạn đi muộn kia, lên phía trước đứng đi!"
La Ngọc Anh chỉ vào chỗ đất trống phía dưới đài chủ tịch, ở đó có hơn bảy, tám học sinh đang đứng. Đa số tư thế đứng của đám học sinh ấy đều cà lơ cà phất, còn có hai ba người không mặc đồng phục.
Cô đứng lại, lắp bắp nói: "Cô ơi..."
"Vào đó đứng nhanh lên!" La Ngọc Anh nói đến mức văng cả nước bọt: "Đã nói bao nhiêu lần là không được đến muộn! Không được đến muộn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh-thieu-nien/887382/chuong-17.html