Ta ôm lấy hai vai nàng, dần tăng lực siết chặt, như muốn kéo nàng thoát khỏi một vòng xoáy vô biên, nhưng đáy lòng ta lại cũng là một khoảng không trống rỗng. Ngẩng mặt nhìn lên, ta không nhìn thấy được bất kỳ một tia sáng hay hi vọng nào.
Cuối cùng, ta chọn trở lại không gian không lối thoát này, buông tay ra, cúi người, nửa quỳ xuống trước mặt nàng, để nàng có thể ngang tầm mắt với ta, sau đó, nói với nàng: “Xin công chúa nghĩ thêm về lời hoàng hậu nói.”
Nàng rưng rưng nhìn ta chăm chú: “Huynh cũng cảm thấy họ nói đúng? Huynh cũng muốn rời khỏi ta?”
Ta trốn tránh không đáp, tìm một chủ đề khác: “Năm xưa công chúa không thích Trương quý phi là bởi bà ấy thân cư ngôi cao mà lạm dụng quyền lợi trong cung, hoành hành ngang ngược, ỷ mình đắc sủng nên đem hết thủ đoạn cả mềm cả cứng ra với quan gia, mưu lợi cầu thưởng cho mình và người nhà, lại chẳng có đức hạnh của phu nhân thiên tử. Hôm nay nếu công chúa khăng khăng giữ thần bên mình, trong mắt người khắp thiên hạ, hành động của công chúa nhất định cũng giống như của Trương quý phi, là hành vi thất đức.”
Công chúa nổi nóng: “Sao lại so ta với bà ta? Hai chuyện khác nhau…”
“Trong mắt người ngoài thì không khác nhau.” Ta nhẫn nại giải thích với nàng. “Không ai tận mắt trông thấy hay quan tâm đến căn nguyên và những gì đã xảy ra trong chuyện nhà công chúa, họ chỉ thấy kết quả, mà kết quả họ thấy được là công chúa không chịu tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh-be/1788695/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.