Công chúa phản kích Tư Mã Quang như vậy, người đứng xem cố nhiên sảng khoái, song tuyệt không thể nói là một hành động sáng suốt. Chờ Tư Mã Quang tra cứu “Thực lục” xong, ấn tượng của y với công chúa ắt sẽ có thêm vài nét mới: Mắt không quân thượng, không biết kính sợ. Một nữ tử tự ý bịa đặt lời nói của tổ tiên quân phụ, đối với người nặng hiếu nghĩa trọng lễ pháp như y, tuyệt đối là điều không thể dung thứ.
Ta nhiều lần khuyên công chúa đừng đối chọi gay gắt với Tư Mã học sĩ, càng không thế lấy bài từ Nhược Trúc cho nàng ra để kích thích y, công chúa chẳng ừ hử gì, nhưng nàng nhận bài từ cũng chẳng xem nhiều. Sau tết Nguyên Tiêu, tinh thần nàng vẫn luôn không tốt, lại không muốn trở về phủ công chúa, Miêu hiền phi bèn xin kim thượng giữ nàng lại trong cung. Ở trong cung nàng cũng chỉ ngày ngày đau yếu nằm trên giường, rất ít nói, trong vòng một tháng, không thấy nàng đề cập gì đến chủ đề liên quan tới Tư Mã Quang nữa.
Kim thượng cũng không tiếp tục tiết lộ với chúng ta bất kỳ lời can gián nào của ngôn quan, nhưng ta đoán đám người Tư Mã Quang nhất định sẽ có ý kiến mới về ngôn hành của công chúa và kim thượng, bởi mỗi lần ta thấy ngài, vẻ mặt ngài đều rất ủ dột, ánh mắt nhìn công chúa chất chứa lo âu, dáng vẻ ấy quả thật có thể dùng sầu khổ để hình dung.
Ngài mặt ủ mày chau còn bởi một nguyên nhân khác, cũng là một chuyện đám ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh-be/1788689/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.