Đại khái là vì có mặt công chúa nên chư nam khách đều có phần giữ kẽ, không túy ý nói cười, thỏa thuê hết ý như lúc ở trong vườn nữa, chúc rượu nhau cũng đặc biệt khách khí, công chúa trong rèm lại chẳng nói một lời, thỉnh thoảng bầu không khí lại lạnh xuống, mọi người đành làm bộ tập trung xem ca xướng hát múa, nghĩ chắc hai bên đều sẽ cảm thấy vô vị, ta bèn đề nghị chủ khách chơi ngọc chúc tửu lệnh làm vui, lập tức được mọi người hưởng ứng. Thôi Bạch đếm số người đang ngồi, cười nói: “Hành tửu lệnh phải càng đông mới càng vui, nam khách chúng tôi bên này chỉ có năm người, còn cần chọn một vị ngọc chúc lục sự, thế là lại bớt mất một người rồi, không bằng công chúa cũng tham gia đi thôi. Công chúa không cần phải ra khỏi rèm, chỉ cần thỉnh ngọc chúc lục sự đưa truyền lúc rút ngọc chúc là được.”
Lý Vĩ lộ vẻ khó xử, trộm liếc ra sau rèm che, mà nơi đó bóng ảnh đong đưa, có tiếng khuyên trâm va chạm nhau khe khẽ và tiếng con gái rì rầm nói chuyện, lát sau, Gia Khánh Tử từ trong rèm đi ra, nói với Thôi Bạch: “Công chúa nói hành tửu lệnh cũng chẳng phải không thể. Nếu thế, mời Lương tiên sinh làm ngọc chúc lục sự đi vậy.”
Ngọc chúc là dụng cụ đựng thẻ tửu lệnh khi hành tửu lệnh, hình dáng như ống thăm, bên trong đựng một số thẻ tửu lệnh, do “ngọc chúc lục sự” được chọn quản lý, lúc chủ khách hành lệnh sẽ đặt thẻ tửu lệnh tới trước mặt người rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh-be/1788679/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.