Công chúa đi thẳng tới trước mặt Dương phu nhân, cụp hờ mắt, lạnh lùng nhìn Dương thị hãy còn duy trì tư thế ngồi: “Nơi bà đang ở là phủ công chúa của ta; người bà chỉ trích là nô bộc của ta. Bà tuy là mẫu thân phò mã, nhưng không phải mẹ chồng của ta, đối với tất thảy người ở trong cái phủ này từ trên xuống dưới, cùng lắm chỉ là khách qua đường, mà lấy đâu ra lá gan dám ức hiếp người của ta?”
Dương phu nhân lườm nàng rồi thản nhiên dời mắt đi, hơi ngửa đầu, nói: “Có phải mẹ chồng hay không thiên hạ tự có công luận, bây giờ tôi không tranh cãi với cô, chỉ bàn việc bê bối trong cái phủ này. Người bình thường bắt gặp hành vi gây án còn tố cáo vạch trần một câu, chuyện xảy ra ngay dưới mí mắt tôi, lý nào tôi có thể mặc kệ? Nói ra cũng chẳng phải muốn ức hiếp ai, mà là muốn giúp công chúa chỉnh đốn nếp sống trong phủ. Bằng không, nếu chuyện thành trào lưu thì bọn hạ nhân trong phủ, bất kể là nam hay nữ hay bất nam bất nữ, cũng đều chui chung một phòng, truyền ra chỉ e người ta sẽ nói công chúa quản giáo không nghiêm, thậm chí còn có lời khó nghe hơn cũng chưa biết chừng.”
Lúc này, Trương Thừa Chiếu chợt bước lên, mắt hơi trợn tròn, ra vẻ khó hiểu, nói với Dương phu nhân: “Quốc cữu phu nhân, bà muốn tố giác vạch trần thì đi bắt người thực sự phạm tội lớn đi chứ. Ban nãy tôi chỉ làm biếng trong phòng, ngủ trưa một giấc, có đáng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh-be/1788665/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.