Ngày mậu thân tháng Tám năm Gia Hựu thứ hai (*),Duyện quốc công chúa xuất giáng. Rạng sáng hôm ấy, Thu Hòa tự mình trang điểm cho nàng, dùng than vỏ ốc họa dáng mày vầng ngược (**),dán bông bích sợi vàng lên hai bên lúm đồng tiền nàng, thái dương gắn hoa cài ngọc trai kiểu trăng non, má phớt ráng hồng, trán vẽ vàng tơ, tỉ mỉ họa xong từng nét, lại điểm thêm giữa hai chân mày một đóa hoa được tạo hình tinh vi từ đá vân mẫu và châu vàng. Cộng thêm thời gian đội miện cửu huy tứ phượng và đính giấy thếp vàng lên hai bên tóc mai, chỉ riêng trang điểm đầu mặt thôi đã tốn hai canh giờ, trong đó có không ít thì giờ là để che đi dấu vết quầng thâm dưới mắt công chúa.
(*) Tính theo can chi, đây là ngày 4 tháng 8 âm lịch năm 1057.
Công chúa rất phối hợp, ngồi yên không nhúc nhích, mãi đến khi trang điểm xong mặc du địch lên người, thắt đai da vàng và khuyên lụa ngọc, ánh mắt mới lướt qua cung nhân thị nữ, tìm đến ta, hỏi: “Có đẹp không?”
co-thanh-be-63-0(**) Vầng ngược là kiểu kẻ mày thịnh hành thời Bắc Tống, đặc điểm là rê màu nhòa lên trên tạo thành quầng.
Gương mặt được trang điểm rực rỡ mười phân vẹn mười, chẳng qua, mũ miện hoa cài nặng nề và tầng tầng lớp lớp lễ phục làm nàng cất bước khó khăn, tư thế cứng ngắc, biến nàng trở thành Ma Hát Lạc hoa lệ nhất ta từng thấy trong đời.
Có đẹp không ư? Ta cười với nàng, đáp: “Đương nhiên.”
Âu Dương Tu và chư bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh-be/1788643/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.