Cuối cùng thì tiệc cũng tan.
Ấy là khi gà gáy.
Dòng người ra về chỉ bằng một nửa số lượng vào thành bởi hầu như ai cũng say tới nỗi không đứng lên được mà gục trên đất từ lâu.
Cả ngày không được ngủ làm Mỵ Dung nguột cả người. Nàng rúc đầu vào trong lòng Cao Lỗ để hắn ôm mình về cung điện.
Núi Thất Diệu càng ngày càng lạnh nhưng vòng tay Cao Lỗ thì không đổi, vẫn rạo rực như ngày đầu.
Đi được một lúc thì cũng tới nơi. Lửa đốt cả đêm đã ta dần, bồ hóng bay lên vòng quanh, phát ra tiếng tí tách.
Bóng người đứng ở cửa đợi sẵn, thấy Mỵ Dung và Cao Lỗ trở về nàng cúi chào với hai người. Ly lạy Cao Lỗ hai lạy, xem như cộng nhận thân phận phò mã của chàng.
Cao Lỗ mừng thần, chàng gật đầu, bảo xảo đi múc nước.
- ----
Phòng ngủ được trang trí cầu kì bởi vải màu và hoa tươi, đồ trang trí bàng bạc để ở khắp nơi làm căn phòng vốn xa hoa lại càng thêm lộng lẫy.
Phản gỗ hôm nay được trải nệm, tấm da hổ mà bình thường Mỵ Dung đắp đã được thay bằng một cái khác lớn hơn.
Cao Lỗ ôm nàng đặt trên giường rồi, nhưng hắn lại quỳ một chân dưới đất.
Ly đã ra mang nước ấm lên theo như lời giao phó.
Mỵ Dung nhúng chân vào châu nước ấm vừa phải, chân nàng ướt đẫm được Cao Lỗ cẩn thận xoa bóp.
Cuối cùng vẫn là kỳ ra một chậu đất.
Mỵ Dung ôm mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-than-tinh-su-thanh-oc/2965386/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.