Cho dù Bắc Kinh là thành thị đông đúc, nhưng Tết âm lịch cũng khoác lên mình chút lười biếng nhưng vẫn ngập tràn sắc màu.
Phương Minh Chấp từ sau mùng 1 liền không chủ động liên lạc với Giản Xuân Triều nữa.
Giản Xuân Triều cũng xem chuyện này là bình thường, tính ra ngày mùng 1 hắn cùng Phương Minh Chấp nói chuyện cũng phải nhiều bằng nửa năm gộp lại rồi. Hắn cùng lười đi tìm Phương Minh Chấp, thành ra việc ly hôn tạm thời kẹt lại.
Dù sao kết hôn hay ly hôn cũng chỉ là hình thức, sớm hay muộn cũng đều như nhau.
Giản Xuân Triều cũng không về nhà bố mẹ đẻ, không muốn tết nhất mọi người không thoải mái, cũng không muốn chủ động đề cập đến chuyện ly hôn.
Giản Xuân Triều không nói, Giản Vân Đào cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện của hắn, chỉ cần em trai không bị ai bắt nạt, anh trai này cũng lười quản. Có đôi khi Giản Xuân Triều nghĩ nếu hắn trực tiếp đem mọi chuyện nói cho Giản Vân Đào, Giản Vân Đào sẽ trực tiếp đi làm thịt Phương Minh Chấp hay là mang em trai nhà mình về đánh cho một trận.
Giản Xuân Triều tính ở Thư Ba đến hết mùng 7, sau đó qua nghỉ Tết âm lịch sẽ khai trương lại. Nhưng lý tưởng thì thế, hiện thực lại tương đối khó khăn.
"Triều muội, tôi không muốn sống nữa." Chu Thước ở trong điện thoại nói.
Giản Xuân Triều đối với ý niệm phí hoài bản thân mình cười một tiếng: "Sao thế? Tiểu tam gia lại bị đá à?"
Chu Thước lạnh như băng mà nói: "Cậu không phải anh em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thai-thi-khong-the-ly-hon-sao/230216/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.