Đêm giao thừa, Bắc Kinh đã phát lệnh cấm đốt pháo trong nội thành, vùng ngoại thành ngược lại, pháo hoa ngàn sắc màu nở rộ trên không, nơi xa ảm đạm vài ngọn đèn dầu.
"Hưu —— bang!" Cách đó không xa một đóa pháo hoa kim sắc nở rộ trên vùng trời xanh biển, Giản Xuân Triều bừng tỉnh.
"Không! Không cần!" Hắn tựa hồ như bị bóng đè không thể thoát thân, không ngừng nghẹn ngào giãy giụa lùi về phía sau.
Trong trời đêm pháo hoa rực rỡ không ngừng nở rộ, đem căn phòng trống trải ánh lên vết loang lổ.
Giản Xuân Triều nhìn ánh sáng không ngừng biến hoá, chậm rãi hoàn hồn, thấy rõ bản thân đang nằm trên giường lớn mềm mại kiểu Âu, hai mắt còn ướt át bỗng chốc mở to.
Đây là biệt thự của Phương gia, nhưng...... Sao có thể?
Hắn vội vàng sờ bụng mình, bình thường, thậm trí còn có một chút cơ bụng, dấu vết xuất hiện một sinh mệnh nhỏ cũng không có.
Hắn không tin tưởng mà nhấc áo ngủ lên, thực bóng loáng, ở trong bóng đêm có vẻ đặc biệt trắng nõn, không có những vết hồng hồng như khi mang thai.
Giản Xuân Triều ở trên giường ngồi đơ ra một lát, trên tủ đầu giường bỗng nhiên sáng lên ánh sáng mỏng manh. Hắn cúi người sờ đến di động.
Trên mặt bàn có một cái tin ngắn: "Xuân Triều, năm mới vui vẻ, chúc em một năm bình bình an an, đơn giản từ tâm. Anh trai"
Giản Xuân Triều nhớ rõ mấy chữ này, bởi vì hắn đến chết cũng chưa có được hạnh phúc.
Hắn nhìn về phía đồng hồ, một tia lạnh lẽo từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thai-thi-khong-the-ly-hon-sao/230213/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.