La Lâm Dương mím môi, nhớ lại một chút rồi nói: "Đúng vậy, anh Thành Bân rất biết cách nói chuyện, nói chuyện với anh ấy rất thoải mái."
Hoắc Vân nghĩ đến ngày hôm qua, lại muốn hóng hớt một chút, nháy mắt liền có tinh thần: "Tôi nói với hai người này, cuộc đời anh họ tôi xem như cuộc phản công huy hoàng."
La Lâm Dương có chút nghi hoặc: "Phản công? Nhìn anh Thành Bân đều toả ra tiêu chuẩn của người thắng cuộc nha! Em còn tưởng rằng lúc mới sinh ra anh ấy đã mang theo khí chất thành công rồi..."
Hoắc Vân giơ ngón trỏ lên, lắc lắc: "Không phải vậy. Anh ấy sinh ra không có gì không giống người khác, ngoài một cái đầu bạch kim. Tôi nghe mẹ tôi nói, khi còn nhỏ ba mẹ nhà người khác đều nói anh ấy mắc bệnh truyền nhiễm, cho nên không một đứa trẻ nào chơi cùng. Có một ngày anh ấy hào hứng chạy về nhà nói với mẹ là có bạn trai nhỏ đồng ý gả cho anh ấy, mẹ anh ấy cảm thấy vừa thú vị lại vừa chua xót, còn mời bạn trai nhỏ kia về nhà ăn cơm."
La Lâm Dương vừa lái xe xuống cao tốc, ánh mắt đồng tình lại có chút khổ sở nói: "Cái này với phản công có liên quan gì đến nhau? Em cảm thấy chuyện xưa thường không có kết cục tốt đẹp."
Hoắc Vân không mặn không nhạt nhìn bạn nhỏ một cái: "Cậu nghe tôi nói tiếp đã. Chính xác, bạn nhỏ kia không lâu sau liền chuyển đi, anh họ sa sút tinh thần một thời gian. Nhưng lại nghe nói, bạn nhỏ kia có để lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thai-thi-khong-the-ly-hon-sao/1028645/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.