Chương trước
Chương sau
Sở Tích Nguyệt chiến thắng được phân thân đầu tiên của Huyết Bức Yêu Tôn, nàng cực kì vui vẻ, nhưng mà thương thế của nàng quá nặng, khó mà có thể tiếp tục tỉnh táo mà thôn phệ thể chất.

Sở Tích Nguyệt gượng dậy hành lễ với Huyết Bức Yêu Tôn, sau đó nàng liền gất xuống đất, cả người vết thương chồng chất, hai mắt bị sóng âm oanh kích chảy rất nhiều máu, hai tai có lẽ bây giờ khó mà cảm nhận được âm thanh bên ngoài, thân thể của nàng cũng từ từ rạn nức, nếu như không chửa trị kịp thời có lẽ nàng sẽ không qua khỏi.

Huyết Bức trên không trung nhìn thấy Sở Tích Nguyệt ngã quỵ xuống đất, hắn lắc đầu cười khổ nàng vì sao phải liều mạng như vậy, nếu thua nàng có thể tiếp tục đến, tổn thương chính bản thân mình như vậy thật sự không ổn, nếu như gặp đối thủ cường đại hơn nàng ắt hẳn phải chết.

"Thanh Xà, mang tiểu cô nương về nghỉ ngơi đi, thương thể khỏi hẳn rồi hãy đến, ta sẽ không nuốt lời" Huyết Bức Yêu Tôn nhìn Thanh Xà đứng bên cạnh nói.

"Được rồi, ta mang muội ấy trở về nghỉ ngơi, đợi muội ấy khỏe hẵn ta sẽ đưa muội ấy đến gặp ngươi" Thanh Xà từ dưới nhìn lên trên trả lời Huyết Bức.

"Được rồi, đi đi".

Thanh Xà mang theo Sở Tích Nguyệt thương thế nặng nề trở về Thiên Trúc Lâm, đưa nàng nghỉ ngơi tại nơi ở của mình, sau đó ra ngoài tìm kiếm linh dược trị thương cho Sở Tích Nguyệt, nàng cũng hết cách, Sở Tích Nguyệt cũng quá hiếu chiến, nàng lại tự hại bản thân mình thành ra như vậy, Thanh Xà cũng rất đau lòng, hơn ba trăm năm nay nàng đều xem Sở Tích Nguyệt như muội muội.

Thanh Xà biết rằng sẽ có một ngày Sở Tích Nguyệt rời đi, bên ngoài kia vẫn còn rất nhiều thứ Sở Tích Nguyệt phải làm, thù của nàng vẫn chưa báo, Ma Thiên Sơn không thể trói buộc Sở Tích Nguyệt cả đời, nhưng mà Thanh Xà vẫn nguyện ý chăm sóc cho Sở Tích Nguyệt thời gian nàng ở nơi này.

Thanh Xà rời khỏi căn nhà trúc của mình, đi thẳng vào sâu bên trong Thiên Trúc Lâm hái linh dược, trước khi đi Trường An trồng rất nhiều linh dược ở nơi này, hắn cũng đã dặn dò nàng nhiều lần phải chăm sóc cho kỉ, nếu như Sở Tích Nguyệt bị thương, hay không thể tăng lên tu vi, phải dùng số linh dược này giúp Sở Tích Nguyệt.

Đi vào bên trong vườn linh dược, Thanh Xà lấy mấy nhánh Huyệt Lộ Thảo, Băng Linh Thảo, Huyết Thủy Quả, đem về nấu một nồi thuốc giúp Sở Tích Nguyệt ổn định thương thế.

Trời tối, Sở Tích Nguyệt đã mơ hồ tỉnh lại, nhìn thấy mình đang ở nơi xa lạ, nàng rất cảnh giác muốn lấy ra Hồng Huyền Táng để đề phòng nhưng thương thế quá nặng làm nàng không thể nhúc nhích một chút.

Thanh Xà từ bên ngoài đi vào nhìn thấy Sở Tích Nguyệt tỉnh lại vui mừng chạy lại gần hỏi.

"Tiểu Nguyệt Nguyệt không sao chứ, muội làm ta sợ muốn chết" Thanh Xà lại gần hỏi thăm.

"Thanh Xà tỷ, ta không sao, chỉ là bị thương một chút, không sao cả" Sở Tích Nguyệt gắng gượng ngồi dậy trả lời.

"Không sao là tốt, không sao là tốt, muội cứ nằm im đừng động đậy, vết thương rất nặng" Thanh Xà khuôn mặt lo lắng khuyên nhủ.

"Thanh Xà tỷ, đây là nơi nào ?" Sở Tích Nguyệt tò mò hỏi.

"Đây là nhà của ta".



"Được rồi muội cứ nằm im đó là được, thuốc đã sắp sắc xong, muội chỉ cần nghỉ ngơi là tốt". Thanh Xà nói xong liền đứng dậy rời đi đem nồi thuốc vừa nấu đem vào cho Sở Tích Nguyệt.

Mang nồi thuốc đến trước mặt Sở Tích Nguyệt, một mùi thuốc cực kì nồng nặc xộc vào mũi của nàng, làm nàng cực kì khó chịu, nhưng Sở Tích Nguyệt vẫn gắn gượng uống vào, thuốc cực kì đắng, cực kì khó uống, uống xong nàng nhìn Thanh Xà hỏi.

"Thanh Xà tỷ, chúng ta mau đến Táng Âm Mộ Địa" Sở Tích Nguyệt cố gắng ngồi dậy, không để ý đến vết thương trên người.

"Muội yên tâm, Huyết Bức hắn không nuốt lời, muội cứ nghỉ ngơi cho thật khỏe, khỏe rồi mới có sức thôn phệ thể chất" Thanh Xà bên cạnh khuyên ngăn cũng như xác nhận Huyết Bức không nuốt lời với Sở Tích Nguyệt.

"Ừm, đa tạ Thanh Xà tỷ đã chăm sóc cho ta" Khuôn mặt của Sở Tích Nguyệt lộ ra một nụ cười vui vẻ, nàng đã lâu không cảm nhận được sự ấm áp từ người khác, hôm nay nhìn thấy Thanh Xà chăm sóc, bảo vệ nàng như vậy, nàng cực kì vui vẻ.

"Không có gì, muội mau nghỉ ngơi đi, đừng cử động quá mạnh sẽ ảnh hưởng đến vết thương" Thanh Xà nét mặt ôn nhu, dịu dàng nhìn Sở Tích Nguyệt nói, Thanh Xà tuy lạnh lùng nhưng đối với người thân nàng sẽ hết mình mà đối đãi, nàng xem Sở Tích Nguyệt như muội muội, chăm sóc Sở Tích Nguyệt cũng là trách nhiệm của nàng.

Nhìn thấy Sở Tích Nguyệt đã nhắm mắt nghỉ ngơi, Thanh Xà cũng không nán lại nữa, nàng trực tiếp bay lên trên không trung, tỉnh tọa tu luyện.

Một cái chớp mắt cũng đã nửa tháng trôi qua, thương thế của Sở Tích Nguyệt có lẽ đã ổn định mấy phần, đã có thể đi lại bình thường, đã có thể luyện kiếm một cách bình thường, không còn bị thương nặng như mấy ngày trước nữa, có lẽ số thuốc mà Thanh Xà đã nấu cho nàng uống đã có tác dụng.

Nhìn thấy Sở Tích Nguyệt đã trở lại bình thường, Thanh Xà cũng dừng lại tu luyện, từ trên bầu trờ nhảy xuống đi thẳng đến chổ của Sở Tích Nguyệt mở miệng nói chuyện.

"Tiểu Nguyệt Nguyệt, mau nghỉ ngơi một chút, ta có chuyện này muốn nói!"

Sở Tích Nguyệt nghe giọng nói của Thanh Xà, trên tay Hồng Huyền Tán đã dừng lại hỏi.

"Thanh Xà tỷ, có chuyện gì sao ?"

"Muội đã khỏi hẳn hay chưa, nếu đã khỏi hẳn ngày mai chúng ta đến Táng Âm Mộ Địa".

"Muội đã khỏi hẳn, Thanh Xà tỷ không cần phải đợi đến ngày mai, hôm nay có thể đi liền " Sở Tích Nguyệt hương phần nhìn Thanh Xà trả lời.

"Được rồi nghỉ ngơi hết ngày hôm nay đi, không cần phải gấp gáp"

"Ừm, Thanh Xà tỷ".

Ma Thiên Sơn.



Sáng Sớm.

Hai người Thanh Xà cùng Sở Tích Nguyệt đang ở Thiên Trúc Lâm ăn bữa sáng, sau khi ăn xong bữa sáng hai người sẽ đi vào bên trong Táng Âm Mộ Địa để cho Sở Tích Nguyệt thôn phể thể chất.

Hai người cùng nhau ăn sáng được một giờ đồng hồ cũng đã kết thúc, hai người mang theo vũ khí đi thẳng vào bên trong Táng Âm Mộ Địa.

Đi đến cửa vào của Táng Âm Mộ Địa, đã nhìn thấy Huyết Bức Yêu Tôn đã đợi hai người ở đó, hai người cũng không nhiều lời đi theo Huyết Bức Yêu Tôn đi vào bên trong.

Đi vào bên trong Táng Âm Mộ Địa ở phía tây, nơi này rất nhiều ngôi mộ, khí tức tỏa ra đều là Tiên Vương Cảnh cực kì mạnh mẽ, hai người đi theo Huyết Bức Yêu Tôn nửa giờ, thì đã đến trước một ngôi mộ lớn.

Mở ra nắp quan tài, thi thể bên trong tỏa ra một khí thế cực kì mạnh mẽ bức người, từ khí thế này tỏa ra có thể cho thấy người này lúc còn sống tu vi kém nhất cũng là Thần Vương Cảnh, mà Thần Vương Cảnh đều đã vượt xa giới hạn của một Tiên Vương bình thường, nếu so sánh với Tiên Hoàng đều mạnh hơn mấy lần, may mắn có Huyết Bức Yêu Tôn ở nơi này nếu không hai người đã bị trấn trụ xuống dưới.

"Tiền bối, người này" Sở Tích Nguyệt nhìn Huyết Bức Yêu Tôn hỏi.

"Đúng vậy, người này lúc còn sống là một Thần Vương Cực Cảnh, rất mạnh, còn mang Đại Nhật Thần Thể cực kì khủng khiếp, nếu như còn sống, ta khó mà là đối thủ của người này" Huyết Bức cảm khái nhìn thi thể bên trong quan tài nói.

Vị này Thần Vương Cảnh khí huyết cực kì mạnh mẽ, có thể giúp Sở Tích Nguyệt tăng lên rất nhiều thể chất cũng như tu vi, nàng rất vui mừng, không biết nàng có thể thôn phệ được bao nhiêu.

Sở Tích Nguyệt cũng không chần chừ một chút nào, vận chuyển Thôn Thiên Ma Công thôn phệ khí huyết, thôn phệ thể chất của người nằm trong quan tài.

Sở Tích Nguyệt hai mắt nhắm lại, hai bàn tay đặt lên trước ngực thi thể kia, sau đó vận chuyển Thôn Thiên Ma Công, vô vàng khí huyết từ trong thi thể tràn vào thể nội của nàng, mau chóng tăng lên thể chất của nàng, tu vi cũng vì thế ma tăng nhanh chóng.

Mười ngày trôi qua, Sở Tích Nguyệt vẫn ngồi đó, tiếp tục thôn phệ thi thể kia, lúc này thi thể nằm ở trong quan tài đã không còn nguyên vẹn, đã trở nên ảm đạm, khí huyết dường như đã bị thôn phệ gần hết.

Tiếp tục thêm mười ngày sau, thi thể bên trong quan tài đã hóa thành một bộ xương khô, khí huyết, xác thịt đã không còn lại một chút nào, vị này Thần Vương Cảnh đã bị Sở Tích Nguyệt thôn phệ sạch sẽ, chỉ còn lại một bộ xương, chạm nhẹ một cái đã hóa thành cát bụi tan vào hư không.

Sở Tích Nguyệt mở mắt ra nàng không nói gì trực tiếp quỳ xuống trước quan tài của thi thể vừa bị nàng thôn phệ, nàng dập đầu ba cái xem như lời cảm ơn đã trợ giúp nàng.

Sở Tích Nguyệt lúc này mới cảm nhận thân thể của mình, tu vi của nàng đã đạt đến Chân Tiên Cảnh Sơ Kỳ, thể chất của nàng cũng từ Phàm Thể mà tăng thành Linh Thể.

"Thôn Thiên Ma Công mà ta sáng tạo ra thật không tầm thường, có thể thôn phệ thể chất, khí huyết tu vi của người khác đem về cho bản thân sử dụng mà không chịu một tác dụng nào, nếu để cho cả Tiên Giới này biết được chắn chắn sẽ điên cuồng truy sát ta." Sở Tích Nguyệt cảm khái với chính công pháp cực kì bá đạo mà nàng tạo ra.

Cuối cùng Sở Tích Nguyệt cũng đã thành công thôn phệ một thể chất, tương lai nàng sẽ càng ngày càng mạnh mẽ, càng ngày càng cường đại, đến nổi cả Tiên Giới không ai có thể cùng nàng đối địch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.