Chương trước
Chương sau
Mấy ngày sau khi Sở Tích Nguyệt rời khỏi Thanh Vân Khách Sạn, tin đồn về việc nàng giết Trưởng Lão của Kiếm Tông đã lan rộng khắp nơi, thêm với việc mấy ngày trước Sở Tích Nguyệt giết người ở Thanh Vân Khách Sạn nên bây giờ lệnh truy nã của nàng đã có khắp mọi nơi trên toàn bộ Kiếm Vực.

Khuôn mặt và mái tóc đỏ rực như máu của Sở Tích Nguyệt quá khoa trương, nếu không cải trang chắc chắn sẽ dễ dàng bị người khác phát hiện ra, cường giả Kiếm Vực đang truy lùng nàng một cách gắt gao, hiện tại nàng không còn có một chỗ nghỉ chân, đành phải nghỉ chân tạm tại Thiên Mộc Lâm.

"Tình hình hiện tại thật phiền phức, cả Kiếm Vực đều đang truy nã ta, không biết tiếp theo nên làm gì đây" Sở Tích Nguyệt có chút rối bời, ngồi trên thân cây to lớn suy nghỉ kế hoạch tiếp theo.

Kiếm Tông.

Bên trong đại điện, hiện tại chỉ còn Thất Trưởng Lão, Bát Trưởng Lão cùng với Bạch Vân Kiếm Tôn ngồi với nhau, mấy vị Trưởng Lão đã chết hiện tại Kiếm Tông chỉ còn có ba vị Tiên Tôn, tình cảnh hiện giờ thật sự không ổn, lần này chỉ truy bắt một người không rõ lai lịch liền chết mất mấy vị Trưởng Lão.

"Hai vị, hiện tại tình hình của Kiếm Tông chúng ta cũng không quá tốt, người kia có thể giết được Đại Trưởng Lão tu vi chắc chắn không kém gì ta".

"Tông Chủ, không cần quá lo lắng, chúng ta đã đưa ra lệnh truy nã khắp toàn bộ Kiếm Vực" Thất Trưởng Lão nói chuyện.

"Đúng vậy Tông Chủ không cần quá lo lắng, ta đã truyền tin đến Đạo Vực, chẳng mấy chốc Thiên Ảnh Tổ Chức sẽ tìm được người kia mà thôi" Bát Trưởng Lão tiếp lời.

"Lần này mời đến Thiên Ảnh Tổ Chức chúng ta tốn kém cũng không ít, nếu như không diệt trừ được người này, Kiếm Tông chúng ta sẽ thiệt hại rất nặng nề".

"Tông Chủ ngài cũng thật sự quá lo xa, Thiên Ảnh Tổ Chức tất cả đều là Thiên Tôn Cảnh, lần này còn phái ra Ảnh Sát người này tu vi đã đạt đến Bất Hủ Tiên Tôn, bắt người kia không quá khó khăn" Thất Trưởng Lão khẳng định.

"Ta cũng mong là như vậy".

Bên ngoài Kiếm Vực khắp nơi cường giả đã bắt đầu tìm kiếm Sở Tích Nguyệt, số lượng cường giả Tiên Vương cùng Tiên Tôn xuất hiện lần này rất nhiều Sở Tích Nguyệt khó mà đối phó.

Sở Tích Nguyệt đang ngồi nghỉ ngơi trên táng cây lớn, lúc này bổng nhiên cảm nhận được mười mấy luồng khí tức cực kì mạnh mẽ tiến tới.

"Tình báo quả là không sai, Nữ Nhân kia đang trốn tại nơi này, các huynh đệ phải thật cẩn thận" Một vị Địa Tôn Cảnh nhắc nhở.

Sở Tích Nguyệt nhìn thấy nhiều người như vậy truy bắt nàng, nàng có một chút lo lắng, lần này đến đông như vậy, những người này toàn bộ là Tiên Vương còn có mấy người Tiên Tôn.

"Chết tiệt 14 Thiên Vương Cảnh, 2 Địa Tôn Cảnh, từ lúc nào Kiếm Vực có nhiều cường giả đến như vậy" Sở Tích Nguyệt tự thân lẩm bẩm, nàng cũng không thể tin được lần này vây bắt nàng lại nhiều cường giả đến như vậy.

Lúc này bên dưới, một người cảm nhận được xung quanh có động tĩnh, người này nhãn thuật rất cao minh, chuyên dùng để đi truy bắt người khác, tuy sức chiến đấu không cao, nhưng quá trình thăm dò vô cùng thuận lợi.

"Ở trên kia có người, các huynh đệ mau tấn công!".

Mấy người còn lại nghe đến phát hiện tung tích người bọn họ đang truy tìm, không một chút do dự, kiếm trên tay đã ra khỏi vỏ, mười mấy người kiếm khí dày đặc tấn công lên cành cây mà Sở Tích Nguyệt đang ẩn núp.



"Chết tiệt" Sở Tích Nguyệt xém nữa trúng đòn chửi thầm một tiếng.

"Ta rốt cuộc gây thù chuốc oán gì với các ngươi, tại sao phải truy bắt ta như vậy?"

"Hừ, ngươi giữa thanh thiên bạch nhật giết người như nghóe, lại đi tập kích giết hơn ngàn đệ tử của Kiếm Tông, bây giờ lại tỏ ra vẻ mình vô tội"

"Đó cũng là việc của ta với Kiếm Tông, liên quan gì đến các ngươi!".

"Hừ, đừng nhiều lời với nàng, cùng nhau động thủ".

Mười bốn tên Thiên Vương Cảnh vây công không cho nàng chạy thoát, hai tên Địa Tôn Cảnh liên tục công kích Sở Tích Nguyệt tuy rằng bọn họ không quá mạnh, nhưng cũng có một chút dồn ép được Sở Tích Nguyệt.

"Phong Lôi Trảm".

"Thủy Bích Trảm".

Một đạo kiếm khí mang theo phong kiếm khí cùng lôi kiếm khí xé rách hư không mà chém tới, một bên khác một đạo thủy kiếm khí cũng đồng loạt xuất kích, tấn công vào hai phía Sở Tích Nguyệt.

Lúc này Sở Tích Nguyệt muốn né tránh hai đạo kiếm khí chém tới, nhưng mà không hiểu chuyện gì xảy ra, nàng không thể di chuyển, như có thứ gì đó đang giam giữ nàng.

"Hừ, muốn chạy, trúng Thập Tứ Khốn Thiên Trận của bọn ta còn muốn chạy!"

Sở Tích Nguyệt bị Thập Tứ Khốn Thiên Trận giam giữ, tất cả khắp mọi nơi đều bị một bức tường vô hình chặn lại, không cho nàng di chuyển, lúc nay hai đạo kiếm khí cũng chém tới, nàng không thể né tranh bị trúng hai nhát kiếm khí này, thương thế rất nặng nề nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.

"Chết tiệt, nếu Kiếm Vực đã muốn dồn ta vào chỗ chết, từ hôm nay ta liền giết sạch Kiếm Vực" Sở Tích Nguyệt hai mắt đỏ ngầu, Tử Cực Huyết Ma Đồng hiện lên, Tu La Lĩnh Vực bành trướng, toàn bộ không khí xung quanh rơi vào tĩnh mịch, bầu trời bổng dưng tối sầm lại, mây đen cuồng cuộn, cuồng phong gào thét, sấm chớp oanh động khắp bầu trời.

Gió đã nổi lên, trời đã bắt đầu mưa, Sở Tích Nguyệt cũng bắt đầu lấy ra Hồng Huyền Táng, nhẹ nhàng vung tay lên, xung quanh nước mưa vô tình hóa thành kiếm khí dày đặc, mỗi một đạo kiếm khí đều chứa vô tận sát khí, như đang muốn oanh tạc bầu trời, xé rách hư không.

"Mông Lung Kiếm Quyết: Mông Lung Thủy Lưu Trảm" Thủy Lưu Trảm là một chiêu thức lấy thủy kiếm khí làm chủ đạo, nơi nào có nhiều nước uy lực của nó càng cao, bầu trời lại đang đổ mưa lớn, như đang giúp Sở Tích Nguyệt tránh khỏi trận truy bắt ngày hôm nay.

Mông Lung Thủy Lưu Trảm vừa chém ra hơn trăm đạo thủy kiếm khí cực kì dày đặc, tấn công thẳng vào mười bốn tên Tiên Vương Cảnh đang bày ra trận pháp, tuy không thể giết chết bọn họ, nhưng phá giải được trận pháp mọi chuyện còn lại rất sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Hồng Ô Huyết Vũ"

Bên Trong Hồng Huyền Táng phân thân thành trăm đạo kiếm khí giống nhau như đúng, Hồng Ô Huyết Vũ hóa thành một cơn mưa kiếm khí mà oanh tạc không nhanh không chậm chém giết mười bốn tên Thiên Vương Cảnh một cách nhẹ nhàng.



Bất Diệt Thiên Công vận chuyển tử khí âm u bốc lên, mỗi bước đi của nàng đều mang theo cái chết đi đến mọi nơi, trong một cái chớp mắt mười bốn cổ thi thể liền hóa thành xương trắng bị nước mưa hòa tan vào bên trong mặt đất.

"Bọn chúng chết rồi, bây giờ đến lượt các ngươi rồi" Sở Tích Nguyệt cầm theo Hồng Huyền Táng ánh mắt chứa đầy sát khí từ từ đi đến gần hai người.

Nhìn thấy Sở Tích Nguyệt nhẹ nhõm giải quyết mười bốn tên Thiên Vương Cảnh, hai tên Địa Tôn Cảnh liền biết nếu như không chạy trốn, bọn họ kết cục chắn chắn sẽ giống như mấy người vừa rồi.

"Chạy, mau chạy".

"Hừ, bây giờ biết sợ rồi, biết chạy trốn rồi, nhưng mà ta đã cho phép các ngươi đi sao" Với một tốc độ cực kì nhanh chóng, Sở Tích Nguyệt đã xuất hiện trước mặt một tên.

"Đại nhân tha mạng, tha mạng" Hắn sợ sệt run run cả người, khắp người dính đầy nước mưa, ở dưới đáy quần hắn hình như có thứ gì chảy ra.

"Khôngggg".

Sở Tích Nguyệt cũng không thèm để ý đến hắn la hét, cầu xin, nàng liền thôn phệ sạch sẽ không còn thừa lại chút gì, Sở Tích Nguyệt tăng tốc đuổi theo tên còn lại.

"Thật đáng sợ, thật đáng sợ, may mắn ta chạy nhanh thoát khỏi nàng truy bắt" Hắn tốc độ nhanh hơn tên kia rất nhiều, phi hành một cách rất nhanh chóng đã chạy ra xa cách chỗ vừa rồi mấy ngàn dặm, hắn nghỉ rằng Sở Tích Nguyệt khó mà đuổi theo kịp.

Nhưng mà lúc hắn đang suy nghỉ là đã chạy thoát thì một giọng nói nhẹ nhàng mà mang theo sát khí đằng đằng truyền đến bên tai của hắn.

"Chạy thật nhanh!"

Sở Tích Nguyệt tốc độ cực kì nhanh chóng đã đuổi kịp, nhưng nàng cũng không vội vàng ra tay, nàng muốn trêu đùa tên này một chút, nàng muốn mang cho hắn một chút hi vọng, sau đó hoàn toàn dập tắc như cách mà bọn chúng ỷ đông hiếp yếu vậy công nàng.

"Ngươi, ngươi".

"Ta làm sao? Tại sao không tiếp tục chạy?".

"Đại nhân tha mạng, tiểu nhân sai rồi, tiểu nhân sai rồi" Hắn khuôn mặt sợ hãi, liên tục dập đầu xuống dưới cầu xin tha thứ, lần đầu tiên trong cuộc đời hắn lại cảm thấy sợ hãi đến như vậy, Nữ Nhân này là ma quỷ không phải người.

"Haha, tha cho ngươi, ngươi có giá trị để ta giữ lại sao?"

Người kia chưa kịp lên tiếng, Sở Tích Nguyệt tay đã chụp lên đầu hắn, chỉ trong chớp mắt người kia đã hóa thành xương trắng bị nước mưa hòa tan vào trong lòng đất.

Sở Tích Nguyệt nhẹ nhỏm giải quyết xong toàn bộ những người tập kích nàng, nhưng nàng bị thương cũng không nhẹ, tuy rằng đã thôn phệ mười mấy cái thi thể nhưng mà vết thương trên người vẫn không khá hơn bao nhiêu, tiếp theo đây Sở Tích Nguyệt phải tận lực ẩn núp, tận lực chạy trốn.

Lúc này bên ngoài Thiên Ảnh Tổ Chức đã xuất hiện ở Kiếm Vực, bọn chúng đang khắp nơi truy lùng Sở Tích Nguyệt, Thiên Ảnh Tổ Chức lần này phái ra Ảnh Sát sát thủ Vương Bài của tổ chức bọn họ, là một trong những cường giả trẻ tuổi bậc nhất của Đạo Vực, nhiệm vụ lần này đối với Ảnh Sát không quá khó khăn, đối phương chỉ là một Thiên Tôn Cảnh hắn sẽ dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.