Sở Tích Nguyệt đi ra khỏi U Minh Huyết Hải, nàng không quá luyến tiếc nơi này cho dù có thể ở lại thêm bao lâu tùy ý, nhưng đã ngàn năm trôi qua nàng không thể đợi được nữa, hiện tại nàng đã là Thần Đế Cảnh Tuyệt Đỉnh cũng nên trở về rồi.
Bước ra khỏi U Minh Huyết Hải, thoát khỏi cái lạnh lẽo, u ám của Địa Ngục trở lại với sự nóng bức của Hỏa Diệm Sơn, Sở Tích Nguyệt có một chút thoải mái, đã ngàn năm nàng không thấy ánh mặt trời, hôm nay ra khỏi U Minh ánh nắng mặt trời liền chiếu xuống mặt nàng.
Sở Tích Nguyệt đứng im một lúc lâu cảm nhận sự ấm áp của ánh nắng, ánh nắng xua tan đi tất cả tử khí trên người nàng làm cho nàng cảm giác tốt lên gấp mấy lần.
Sở Tích Nguyệt mở ra đôi mắt sau khi cảm nhận sự ấm áp của mặt trời, nàng một đường phi hành mà đến thông đạo đi đến Ma Giới, từ U Minh đến thông đạo truyền tống cũng không quá xa chỉ mất hai giờ nàng đã đến nơi.
Sở Tích Nguyệt từ trên trời đáp xuống, vừa đến nơi đã nhìn thấy Ngưu Ma Vương ngồi canh giữ ở đó, hắn vẫn làm tốt công việc của mình chưa từng trễ nãi, chưa từng thất trách.
"Tiền bối, ta trở về!" Sở Tích Nguyệt đáp xuống ánh mắt nhẹ nhàng hành lễ với Ngưu Ma Vương.
"Trở lại rồi sao? 1000 năm, ngươi chỉ mất 1000 năm liền trở thành Thần Đế Cảnh" Ngưu Ma Vương vô cùng kinh ngạc khi cảm nhận được áp bách từ Sở Tích Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-su/3089789/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.