Chương trước
Chương sau
"Bọn họ đã chết hết rồi, chỉ còn lại một mình ngươi, đã chuẩn bị chết hay chưa?" Sở Tích Nguyệt cầm Hồng Huyền Táng trên tay, tiếp tục ngưng tụ Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm một lần nữa, lần này nàng muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này, kiếm này chém xuống Mạc Vấn Thiến hắn chết là không thể nghi ngờ.

Phía Sơn Phong nơi Cao Xuyên Tuyệt cùng Cao Phàm đang đứng quan chiến.

"Điện Chủ, Sở cô nương thật sự muốn giết Mạc Vấn Thiên" Cao Phàm mở miệng nhìn Cao Xuyên Tuyệt nói.

"Mạc Vấn Thiên chết là do hắn ngu ngốc không phải chuyện gì quá quang trọng, ta chỉ sợ Ma Đình không bỏ qua chuyện này mà thôi!" Cao Xuyên Tuyệt khuôn mặt có một chút lo lắng.

"Chúng ta có nên ngăn cản Sở cô nương hay không?"

"Không cần, với thực lực của Sở cô nương, Ma Đình muốn bắt cũng không phải nói bắt là bắt!"

Trên Cửu Thiên.

"Ngươi cũng nên đi chết rồi" Sở Tích Nguyệt ánh mắt tràn ngập sát khí, khuôn mặt lạnh lùng như băng, trên tay Hồng Huyền Táng trảm xuống.

"Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm".

Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm chém xuống, lần này Mạc Vấn Thiên đã không còn đường lui, hắn phải chết tại một nơi khỉ ho cò gáy là không nghi ngờ. Nhưng mà lúc này một cái chưởng ấn từ đầu xuất hiện đánh tan Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm của Sở Tích Nguyệt cứu Mạc Vấn Thiên một mạng.

"Đạo hữu, sao phải dồn người khác vào đường cùng như vậy?" Giọng nói từ đầu vang vọng đến gần Sở Tích Nguyệt không biết rõ là ai.

Lúc này trên bầu trời xuất hiện một thanh niên tuổi tầm 20, cả người mang một thân Hắc Bào, trên Hắc Bào có vô số hình rồng ẩn hiện, người thanh niên mang Hắc Bào này không rõ là ai, nhưng thoạt nhìn qua hắn có mệnh Đế Vương.

"Ngươi lại là ai? Từ đầu xuất hiện, cản trở việc của bổn Đế" Sở Tích Nguyệt nhìn người thần bí không rõ lai lịch này hỏi? Nàng tuy không biết người này là thần thánh phương nào, nhưng có thể thấy được thân phận của hắn không tầm thường.

"Bệ Hạ, cứu mạng!" Mạc Vấn Thiên nhìn thanh niên Hắc Bào này cầu cứu, có thể nhìn ra Mạc Vấn Thiên đối với người này vô cùng cung kính.

"Đại Tướng Quân, Trẫm đã từng nói không nên lỗ mãng xuất thủ hay sao? Cớ gì ngươi lại cùng vị Nữ Đế này xảy ra xung đột" Ma Quân vừa đến, hắn không rõ mọi chuyện xảy ra ở nơi này, hắn cũng không hiểu vì lý do gì Mạc Vấn Thiên cùng vị này Nữ Đế xảy ra xung đột, Mạc Vấn Thiên làm người rất ổn trọng, nếu không đụng phải lợi ích của hắn hay Ma Đình cho dù là Hoàng Tử cũng không làm cho hắn dao động một chút nào, rốt cuộc là thứ gì làm cho Mạc Vấn Thiên bất chấp nguy hiểm như vậy.

"Bẩm Bệ Hạ, người này nắm giữ trong tay Hồng Liên Nghiệp Hỏa nằm thứ 8 bên trong Thập Đại Thần Hỏa. Hồng Liên Nghiệp Hỏa uy lực vô cùng, không gì là không thể đốt cháy, sức mạnh vô biên to lớn, nếu như có thể để cho Bệ Hạ luyện hóa chắc chắn chiến lực sẽ tăng lên rất nhiều" Mạc Vấn Thiên nói tất cả những gì hắn biết cho Ma Quân, hắn không có một chút giấu diếm.

"Hồng Liên Nghiệp Hỏa, tuy chưa từng nghe qua, nhưng danh tự đúng là không tầm thường" Ma Quân cảm khái một chút sau đó nhìn Sở Tích Nguyệt.

"Đạo hữu, có thể nhường lại Hồng Liên Nghiệp Hỏa cho bổn Tọa" Ma Quân Ma Khí tỏa ra, như đang cảnh cáo Sở Tích Nguyệt, nếu như không nguyện ý liền giết.

"Ngươi rất tự tin về thực lực của mình?"

"Haha, ở Ma Giới này bổn Tọa chưa từng thua bất luận kẻ nào, đạo hữu nói xem bổn Tọa có tự tin hay không" Ma Quân cười lớn, nhìn chằm chằm Sở Tích Nguyệt.



"Ồ, vậy sao? Trước kia cũng có những kẻ tự tin giống như ngươi, những mộ bọn chúng đến hôm nay cỏ có lẽ đã lên được ba tất".

"Đạo hữu có thể thử".

"Ngươi cản trở ta giết người, chuyện đó ta sẽ tính sổ rõ ràng với ngươi sau, còn kẻ nên chết thì phải chết" Sở Tích Nguyệt vừa dứt lời, Tiên Ma Lực từ trong cơ thể bộc phát mà ra, tốc độ tăng đến cực hạn chém một kiếm kinh thiên động địa về phía Mạc Vấn Thiên.

"Mông Lung Kiếm Quyết: Lôi Vân Trảm"

Với một tốc độ cực nhanh của Lôi Vân Trảm, Hồng Tuyền Táng trên tay Sở Tích Nguyệt đã chém bay đầu của Mạc Vấn Thiên trong tích tắc, nếu như Sở Tích Nguyệt dùng đến Tiên Ma Lực từ sớm thì mọi chuyện đã không phiền phức như hiện tại, nàng lúc trước sợ bại lộ thân phận Tiên Ma Đồng Tu nên mới chỉ dùng Ma Lực. Hiện giờ nàng không nghỉ được nhiều như vậy, phải nhanh chóng kết thúc mọi chuyện sau đó rời đi.

"Ngươi, ngươi dám giết người của bổn Tọa trước mặt bổn Tọa" Ma Quân cực kỳ tức giận, hắn không thể tin được lại có người dám ở trước mặt hắn làm như vậy, từ khi đăng cơ đến nay chưa từng có một kẻ nào dám làm như vậy, nữ nhân này là người đầu tiên.

"Ngươi đã muốn chết, bổn Tọa liền giúp ngươi".

"Ma Long Đế Vương Chưởng"

Một chưởng ấn từ trên bầu trời xuất hiện, chưởng này uy lực vô cùng, trùng trùng điệp điệp từ trên bầu trời mà giáng xuống, nếu như trúng phải người bình thường hẳn phải chết không nghi ngờ.

Đúng lúc này từ đâu xuất hiện một luồng đao khí vô cùng cương mãnh xé tan chưởng ấn mà Ma Quân đánh ra, người xuất đao không ai khác chính là Cao Xuyên Tuyệt.

"Ma Quân, đã lâu không gặp, bổn Điện Chủ rất nhớ ngươi!" Cao Xuyên Tuyệt cầm theo Ma Hồn Đao xuất hiện, hắn nhìn Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng cười một cái, sau đó quay sang nói chuyện cùng Ma Quân.

"Hừ, Cao Xuyên Tuyệt, Tru Tiên Điện muốn xen vào chuyện của bổn Tọa?" Ma Quân cực kỳ tức giận khi nhìn thấy Cao Xuyên Tuyệt, hắn cùng Cao Xuyên Tuyệt là người cùng một thời đại, trước đây hắn luôn bị Cao Xuyên Tuyệt lấn át, chèn ép đến không thở nổi, nếu không phải hắn đăng cơ làm Ma Quân hắn cũng không có thực lực vượt qua Cao Xuyên Tuyệt như hiện tại.

"Sở cô nương là bằng hữu của ta, ta ra tay cứu giúp bằng hữu mà thôi, chuyện này không liên quan đến Tru Tiên Điện".

"Cao Xuyên Tuyệt, ngươi nghỉ ta và ngươi vẫn còn như năm đó, ngươi nghĩ ngươi vẫn có thể trấn áp được ta".

"Ma Quân, chúng ta đều đã không còn là những thiếu niên như ngày xưa nữa rồi, ngươi đã là Ma Quân chưởng khống Ma Đình, mà ta đã là Điện Chủ của Tru Tiên Điện, thực lực của ta tuy không bằng ngươi, nhưng chưa xuất thủ còn chưa biết được".

"Haha, Cao Xuyên Tuyệt ngươi vẫn tự đại như vậy, ngươi đúng là không một chút thay đổi, vậy bổn Tọa sẽ cho ngươi nhìn thấy ta của ta hiện tại và ta của ta năm đó khác nhau như thế nào" Ma Quân cực kỳ tức giận, trên tay Đế Vương Kiếm xuất hiện.

"Cao huynh, chuyện này không liền quan đến huynh, huynh nên rời đi là được, chuyện này ta có thể giải quyết" Sở Tích Nguyệt không ngờ Cao Xuyên Tuyệt sẽ ra tay giúp nàng, từ trước đến nay nàng gặp rất nhiều người, những người như Cao Xuyên Tuyệt cũng chỉ có Ngưu Ma Vương và Minh Hà Lão Tổ mà thôi.

"Sở cô nương đừng lo lắng, lâu rồi không gặp bằng hữu cũ, cũng muốn xem hắn đã mạnh đến chừng nào!" Cao Xuyên Tuyệt nhẹ nhàng cười, hắn không biết Sở Tích Nguyệt có phải đối thủ của Ma Quân hay không, nhưng ra tay giúp đỡ lấy một chút thiện cảm cũng không tệ.

"Điện Chủ chuyện này có ổn không? Ma Quân hắn tu vi đã cao hơn năm xưa rất nhiều" Cao Phàm có một chút lo lắng cho Điện Chủ nhà hắn, lần này đi ra ngoài Điện Chủ nhà hắn không mang theo quá nhiều pháp bảo hộ thân, nếu như có mệnh hệ gì thì hắn phải biết ăn nói làm sao với các vị Thái Thượng Trưởng Lão.

"Cao Phàm không cần lo lắng, ta và Sở cô nương chẳng lẽ không thắng được hắn, ngươi cũng đừng quá xem thường ta như vậy chứ" Cao Xuyên Tuyệt nở một nụ cười, sau đó bảo Cao Phàm rời đi, nơi này không phải là nơi mà một tên Thần Đế Hậu Kỳ như hắn có thể ở được.

"Cao huynh vậy ta cùng huynh hợp lực trấn áp hắn!" Sở Tích Nguyệt nhìn Cao Xuyên Tuyệt nói.



"Được."

"Hừ, hai người các ngươi đáng chết, hôm nay bổn Tọa sẽ dạy cho các ngươi một bài học" Ma Quân trên tay cầm Đế Vương Kiếm, xung quanh xuất hiện thân ảnh Ma Long hiện lên, bầu trời lúc này đen kịt, cuồng phong nổi lên, sấm sét chớp động khắp nơi.

"Đế Vương Kiếm: Ma Long Hoàng Vũ" Đế Vương Kiếm mang theo Ma Long Chí Khí cực kỳ cuồng bạo đánh xuống.

Ma Long Chi Khí giáng xuống, hai người Cao Xuyên Tuyệt cùng Sở Tích Nguyệt cũng không ngồi im, trên tay Hồng Huyền Táng cùng Ma Hồn Đao cũng bắt đầu xuất chiêu.

"Đoạn Hồn Đao Pháp: Truy Hồn".

"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm"

Truy Hồn Đao cùng Nguyệt Hồng Trảm thay phiên nhau công kích Ma Long Chi Khí, nhưng không đánh tan được bao nhiêu, vẫn có mấy đầu Ma Long đánh hai người lui ra mấy bước.

Phụt!

Cao Xuyên Tuyệt cùng Sở Tích Nguyệt phun ra một ngụm máu tươi, chỉ trúng một đòn liền làm cả hai bị thương không nhẹ.

"Haha, Cao Xuyên Tuyệt, ngươi cũng quá yếu rồi, vậy hôm nay chết tại đây đi" Ma Quân giọng nói vô cùng ác độc, cầm theo Đế Vương Kiếm lao đến tấn công Cao Xuyên Tuyệt.

Sở Tích Nguyệt lúc này đang suy nghĩ điều gì đó, nàng mở miệng nói.

"Cao huynh, cầm chân hắn một chút, cho ta một hơi thở, ta liền có thể giết hắn" Sở Tích Nguyệt ánh mắt tràn đầy tự tin nhìn Cao Xuyên Tuyệt nói.

"Được, ta cầm chân hắn!"

Cao Xuyên Tuyệt cầm theo Ma Hồn Đao lao lên cùng Ma Quân giao chiến.

"Haha, đến Ma Quân hôm nay ta và ngươi đánh một trận thật sảng khoái" Cao Xuyên Tuyệt cười lớn.

"Hừ, muốn chết!" Ma Quân hừ một tiếng, Đế Vương Kiếm liên tục cùng Ma Hồn Đao va chạm.

KENG! KENG!

KENG! KENG!

Một bên khác Sở Tích Nguyệt ngưng tụ Tiên Ma Lực lượng chuẩn bị xuất kiếm, kiếm này liền trảm Tiên, trảm Ma, kiếm này vừa ra không người nào có thể sống.

Hồng Huyền Táng công dụng của nó lần này cũng sẽ được phát huy hết tác dụng của một thành Ngụy Tiên Thiên Linh Bảo, trảm nhân quả, trảm địa, trảm thiên, trảm luân hồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.