Lời mở đầu: Bánh trung thu, bên trong chứa thịt ướp đường trắng XD. Hôm qua nhìn thấy truyện về Bách Bách bị đăng lại, thể loại là “Cổ tích huyền huyễn” (che mặt)……. Là truyện cổ tích của người lớn, trẻ nhỏ không được xem ==
Tiết tử
Kỳ Thuận, xếp thứ Lục Thập Lục trong nhà, mà “Lục Lục Đại Thuận”, thế nên mới được đặt tên như vậy.
(Thuận: suôn sẻ)
Thuận Tử trong nhà làm những việc không nặng cũng không nhẹ, cơ bản là trừ tu luyện ra thì cha và phụ thân cùng với các huynh đệ tỷ muội cũng sẽ không yêu cầu nó làm gì. Bởi bản thân Thuận Tử không có chí hướng gì lớn lao, không nghĩ tới chuyện trở thành tiên cũng chẳng cần trở thành một hồ yêu mạnh nhất, cứ bình bình lặng lặng sống qua ba trăm năm, ngay cả chuyện tu luyện cũng không được coi là chuyện quan trọng, cuộc sống có thể coi là vô cùng thanh nhàn.
Trong đời nó, thích nhất và cũng là cố chấp nhất, chính là “ăn”. Có thể nói mỗi lần nhìn thấy nó, nó đều đang ăn. Ở Kỳ phủ, ngay cả lúc trời có sụp xuống cũng đã có các huynh tỷ chống đỡ, bởi vậy không có bất cứ chuyện gì làm cho Thuận Tử bận tâm được, nó có thể mỗi ngày ăn no rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn no, cứ thế tháng ngày trôi qua vô cùng bình thản.
Ngoại trừ ăn ra thì đối với những chuyện khác Thuận Tử đều không tranh, không giành. Cha và phụ thân về nhà không ưu tiên ôm nó một cái cũng không sao, đại tẩu vuốt lông nó phải xếp hàng chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-su-dieu-giao-dao-si-cua-ho-yeu/9542/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.