Kỳ Mặc khiêng Thương Huyền vào phòng ném lên giường, áp người lên, tay trái giữ lấy ót Thương Huyền kéo đến hôn một cái, tay phải nhanh chóng kéo từng lớp y phục, giày của Thương Huyền ra, thuần thục thế này tựa như y đã từng cởi mấy trăm lần……khụ, là tựa như y phục đã được y mặc vào mấy trăm lần vậy.
Thương Huyền tránh không kịp liền bị hôn, vừa vặn còn làm cho cả hai càng thêm gần gũi, thứ ướt át, lại nóng như lửa kia thừa dịp cánh môi vừa hé ra liền thò vào, cuốn lấy lưỡi hắn một hồi dây dưa quấn quýt, mỗi một nơi trong miệng hắn đều bị hung hăng rà soát qua, ngay cả hơi thở cũng bị cướp mất, chỉ có thể há to miệng mặc cho cái lưỡi linh hoạt kia của Kỳ Mặc công thành chiếm lấy quấn quýt không buông.
“Ưm…..hừ……..ưm……”
Khi Kỳ Mặc rốt cục cũng buông tha cho miệng của Thương Huyền, khí tức của Thương Huyền đã trở nên không ổn, chỉ có thể thở phì phò, lại không biết dáng vẻ của mình lúc này trong mắt hắc hồ thế nào: hắn nằm ngửa trên giường, nghiêng mặt sang một bên, khuôn mặt đỏ bừng, cái miệng nhỏ bị cắn đến sưng đỏ, thở hổn hển, khóe miệng còn vương vài sợi chỉ bạc, mái tóc đen hỗn độn rối tung buông xõa trên cơ thể trần trụi mà thon dài, tinh tế, hơn nữa ánh mắt nén giận nhưng lại phiếm hơi nước kia của Thương Huyền, khí chất lãnh ngạo bên trong lại mang theo khí tức dâm mỹ, sao có thể không làm cho Kỳ Mặc nổi thú tính? (tuy rằng đại ca thường xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-su-dieu-giao-dao-si-cua-ho-yeu/9535/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.